Tam Thể

13.Hồng Ngạn Phần 2


11 tháng

trướctiếp

Khi mới gia nhập căn cứ Hồng Ngạn, Diệp Văn Khiết không được phân cho công việc cố định nào, chỉ làm một số việc lặt vặt về kỹ thuật dưới sự giám sát của một nhân viên an ninh.
Từ thời học đại học năm thứ hai, Diệp Văn Khiết đã rất thân thiết với thầy hướng dẫn nghiên cứu sinh sau này của cô. Ông từng nói với Diệp Văn Khiết, nghiên cứu vật lý thiên văn mà không hiểu kỹ thuật thực nghiệm, không có năng lực quan sát thì lý thuyết giỏi mấy cũng vô dụng, ít nhất ở Trung Quốc là như thế. Điều này khác hẳn với quan điểm của cha cô.
Nhưng Diệp Văn Khiết có khuynh hướng đồng tình với cách nhìn nhận của giáo sư, cô luôn có cảm giác cha mình quá lý thuyết. Thầy giáo cô là một trong những người sáng lập nên ngành thiên văn vô tuyến của Trung Quốc, dưới sự ảnh hưởng của ông, Diệp Văn Khiết cũng bắt đầu nảy sinh hứng thú với thiên văn vô tuyến, vì vậy cô đã tự học thêm chuyên ngành kỹ sư điện tử và máy tính(*), đây là cơ sở kỹ thuật để thực nghiệm và quan trắc của ngành học này. Trong hai năm nghiên cứu sinh, cô và thầy giáo đã cùng vận hành thử kính thiên văn vô tuyến cỡ nhỏ đầu tiên trong nước, tích lũy khá nhiều kinh nghiệm trên phương diện này. Thật không ngờ, những kiến thức ấy của cô lại có ích ở căn cứ địa Hồng Ngạn.
(*) Vào thời đó, ở hầu hết các trường đại học, hai chuyên ngành này là một. (TG)
Ban đầu, Diệp Văn Khiết phụ trách kiểm tra và sửa chữa thiết bị ở bộ phận phát xạ, rồi nhanh chóng trở thành cốt cán kỹ thuật không thể thiếu của bộ phận này, cô lấy làm khó hiểu về điều đó. Cô là người duy nhất không mặc quân phục trong căn cứ này, thêm nữa, do thân phận đặc biệt của cô, mọi người đều giữ khoảng cách nhất định, khiến cô chỉ có thể dốc hết tâm trí vào công việc để vợi bớt nỗi cô đơn. Nhưng điều này cũng không đủ để giải thích vấn đề, đây dẫu sao cũng là dự án quốc phòng trọng điểm, lẽ nào trình độ của nhân viên kỹ thuật ở đây lại tầm thường đến thế, một người không xuất thân ngành kỹ thuật, cũng chẳng có kinh nghiệm công tác như cô mà cũng dễ dàng thay thế được hay sao?
Sau rồi, cô nhanh chóng phát hiện ra một vài nguyên nhân. Trái ngược với những gì cô trông thấy, những sĩ quan kỹ thuật ưu tú nhất của Quân đoàn Pháo binh số 2 đều được phân về đây, cô có học cả đời cũng không thể theo kịp những kỹ sư điện tử và máy tính siêu việt này. Nhưng căn cứ Hồng Ngạn ở nơi hoang vắng, điều kiện rất kém, vả lại việc nghiên cứu chế tạo hệ thống Hồng Ngạn về cơ bản đã kết thúc, chỉ còn lại việc vận hành và bảo dưỡng, về mặt kỹ thuật cũng chẳng có cơ hội làm nên thành quả gì nữa, đa số mọi người làm việc chẳng mấy chuyên chú. Bọn họ hiểu rõ, ở những dự án bảo mật tối cao này, một khi đã đặt chân vào cương vị chủ chốt về mặt kỹ thuật thì rất khó được điều đi. Bởi vậy, mọi người đều cố ý hạ thấp năng lực của mình xuống, nhưng cũng không thể biểu hiện quá tệ, vì vậy khi lãnh đạo chỉ hướng Đông, họ liền gắng sức cật lực hướng Tây, cố tình giả ngốc, chỉ mong lãnh đạo nghĩ: người này cũng cố hết sức rồi, nhưng với năng lực và trình độ đó có giữ lại cũng chẳng ích gì, chỉ vướng chân vướng tay.
Rất nhiều người đã được điều đi thành công. Trong tình cảnh đó, Diệp Văn Khiết bất giác đã trở thành lực lượng kỹ thuật trung kiên của căn cứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp