Chương IV: Khu rừng kỳ lạ.
Dung Ly lúc này từ từ mở mắt, cảm giác khá bàng hoàng, cũng khá mệt mỏi. Nàng từ từ lấy sức để ngồi dậy, nhưng mà vì đầu khá đau nên phải vất vả đến mấy lần mới ngồi thẳng lên được. Nàng dùng tay chạm vào đầu, cố gắng làm cho tâm trí mình vững vàng hơn. Sau khi đã ổn hơn nhiều, nàng bắt đầu nhìn cảnh vật xunh quanh mình mà bàng hoàng, tự hỏi không biết mình đang ở đâu. Cảnh vật xunh quanh ngoại trừ tiếng suối thì chẳng thấy còn nghe được tiếng của con vật nào cả, dường như nơi này không hề có động vật sinh sống, các cây cỏ xunh quanh cũng có hình dáng kỳ lạ, không cây nào giống cây nào, hình như nàng chưa từng thấy qua chúng bao giờ, cũng chưa từng thấy cây nào có những hình thù kỳ quái như vậy. Chợt nhìn lại tán cây nơi mình đang ngồi lên, cái lớp lông bao phủ trên mặt chiếc lá này thật êm ái, thật dễ chịu, không muốn xuống một tí nào.
Ngồi một hồi lâu trên chiếc lá, nàng nhận ra hình như cơ thể mình đang bị một thứ gì đó bám vào. Đáng lẽ nàng phải cảm giác được từ lâu rồi, nhưng vì sự êm ái trên chiếc lá này làm quên đi mất cảm giác khác. Nàng nhìn xuống tay và chân của mình, những vết thương của nàng lúc này đang rướm máu, những sợi dây leo từ thân cây mà nàng đang ngồi lên bám lấy những vết thương ấy, dần dần hút máu từ những chỗ trầy xước.
Nàng chợt giật bắn mình, thì ra cây này là loại cây độc, tuy làm cho nàng có cảm giác êm ái dể chịu, nhưng thực ra lại cố gắng hút máu của nàng để làm thức ăn cho nó. Cũng may là Dung Ly nhận ra kịp thời, chứ nếu không ngồi lâu thêm một tí nữa là tiêu đời rồi.
Dung Ly nhanh chóng giựt những dây leo đang quấn quanh vết thương mình ra, cảm giác khá đau, nhưng nàng cố gắng chịu đựng, rồi nhảy xuống khỏi chiếc lá của cây giết người ấy. Nàng xé vài miếng vải trên y phục của mình băng bó vết thương lại.
Lúc này Dung Ly mới dần dần nhớ ra mọi chuyện trước khi rơi xuống vực, nàng không biết Đông Cung khi này còn sống hay đã chết, không biết hắn có cơ may sống sót như nàng hay không. Nhớ lại lúc rơi xuống cũng thật kỳ lạ, lúc đang rơi, nàng có cảm giác như mình vượt qua một kết giới nào đó, sau đó, cảm giác rơi nhanh xuống vực không còn nữa, mà thay vào đó là một pháp lực nào đó cản nàng lại, giảm đi tốc độ rơi xuống. Nhưng kỳ lạ là sau đó nàng như ngất đi, không còn biết gì nữa hết, những ký ức trước khi ngất đi còn lưu lại trong Dung Ly chính là những khối không khí màu đen vây xung quanh nàng.
Đột nhiên Dung Ly nhận ra linh lực trong người của nàng ấy dần dần hồi phục, nàng cảm nhận được linh lực trong người đang tăng lên, như hồi mới vừa luyện thành hình người trong động ở Hàn Sơn. Đúng là kỳ lạ thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play