"Có quen biết hay không và phải là đồng bọn hay không, thì phải chờ đến xét người mới biết được!" Người đàn ông mách lẻo ban đầu nói.
Đường Minh Sơn cũng thấy Lý Đại Hải là người lớn nhất ở đây, nói với Lý Đại Hải: “Đồng chí, người ở dưới trướng anh làm việc cũng quá oan uổng người khác đi. Người ta nói bắt trộm phải có chứng cứ, bây giờ ngay cả chứng cứ cũng không có liền chụp cái mũ này lên đầu tôi."
Tôi là một nông dân bình thường chính cống, gia đình tôi ba đời đều là nông dân nghèo, kiếm sống bằng làm việc trên đồng. Nếu các người bắt tôi, cha mẹ tôi, ông bà tôi thì ai nuôi họ đây? Bọn họ sẽ nuôi giúp tôi sao?"
“Bớt nói nhảm đi! Chứng cứ nằm ở trên người anh đấy, bây giờ tôi sẽ tới lục soát xem thử xem anh còn giảo biện cái gì!”
Vừa nói vừa xét người Đường Minh Sơn.
Xét nửa ngày, đừng nói là đồ vật ngay cả một xu cũng không có.
“Không có đúng không? Tôi đã nói rồi, tôi không tới đây làm giao dịch. Người như chúng tôi phải kiếm công điểm ở nông thôn mới có tiền, lương thực cũng chỉ đủ cho cả nhà ăn cơm làm gì có chuyện dư thừa mà đem ra bán chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT