“Bốn mươi ngày?” Trương Tú Lan nghi ngờ mình đang nghe nhầm.
Bà được ở cữ ba mươi ngày cũng là may mắn của bà mà nhà họ Lý đã cho bà, giờ còn muốn ở cữ bốn mươi ngày, dù thế nào đi nữa Trương Tú Lan cũng không thể chấp nhận được.
"Đúng vậy! Mẹ, đừng lo lắng về công điểm, một khi cơ thể được bảo dưỡng tốt thì việc đạt được mười công điểm một ngày chỉ là chuyện nhỏ. Nếu cơ thể không được chăm sóc thật tốt thì một ngày có thể kiếm được hai mươi công điểm cũng là một sự thua thiệt! Hơn nữa, mẹ ở cữ không tốt thì sẽ lưu lại bệnh tật. Bây giờ thì mẹ sẽ không cảm thấy nhưng khi già rồi hối hận cũng không kịp.” Lý Kim Phượng giải thích.
Ở cử là thời gian để phụ nữ lấy lại sức khỏe và nuôi dưỡng cơ thể.
Nếu là ở vài chục năm sau người phụ nữ ở cữ ba mươi ngày thì còn ổn, vì họ không phải làm công việc nặng nhọc trên đồng ruộng.
Phụ nữ thời đại này, vừa sinh con không được lâu, liền bế con trên tay khiêng lên dọn phân làm ruộng.
Nghe có vẻ bây giờ hơi vất vả và hơi mệt mỏi nhưng một khi lưu lại bệnh tật thì đó sẽ là chuyện sẽ khiến bản thân phải hối hận suốt đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT