Những cái sủi cảo do Lý Kim Phượng làm có vỏ mỏng, nhân nhiều, kích thước không hề nhỏ.
Cho vào bát, vừa tròn vừa to.
Hơn nữa còn có rất nhiều loại nhân, mỗi lần ăn một miếng liền thấy bất ngờ.
Lục Minh Phương đã ăn sạch sẽ chân gà.
Ăn chân gà thơm ngon mà không cần nhả xương như vậy, có thể không vui sao?
“Kim Phượng, tay nghề này của cháu ngon đến mức không biết dùng từ gì để diễn tả. Cũng may... May mắn là Kiến Quốc cưới được cháu, nếu không thì cô tìm đâu ra món chân gà ngon như vậy cơ chứ?”
"Cháu cũng rất may mắn khi được gả cho anh Kiến Quốc, sau đó gặp được ông nội, cô út, dượng út và những người khác tốt đến như vậy." Lý Kim Phượng mỉm cười đáp lại lời Lục Minh Phương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT