Lục Kiến Quốc liếc nhìn Lục Minh Phương, chậm rãi nói: “Cháu và Kim Phượng còn chưa ăn sáng!”
Giây tiếp theo, Lục Minh Phương hét lên: “Sao cháu không nói sớm, thậm chí cơm sáng còn chưa ăn, giờ đã trưa rồi… Lục Kiến Quốc, nếu cháu để Kim Phượng bị đói, thì cháu không xong với cô đâu!"
Nói xong, liền kéo tay dắt Lý Kim Phượng đi ra ngoài.
Quách Tụng ở một bên nhìn Lục Minh Phương với vẻ mặt bất đắc dĩ, sau đó quay sang nhìn Lục Kiến Quốc, phát hiện anh cũng đang mỉm cười.
"Cô út của cháu chính là thế này, gặp được Kim Phượng cô ấy rất vui, lúc trước khi các cháu chưa đến, ngày nào cô ấy cũng nhắc đến." Quách Tụng nói.
"Cháu biết, Kim Phượng cũng thích cô út, cô ấy mang theo rất nhiều đồ ăn đến cho cô út, chờ lát nữa ăn cơm xong, hai người có thể mang ít củ cải ngâm tương và đậu que về trước! Hai ngày sau, cháu và Kim Phượng kết hôn, những móng heo và giò heo kho mà Kim Phượng mang từ nông thôn lên đem qua cho hai người.” Lục Kiến Quốc nói.
Ở nông thôn không thể so với thành phố, muốn mang thứ gì ra đều là do mình tự làm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play