Lục Minh Phương cười với Lục Kiến Quốc: “Nhưng nếu cô nhớ không lầm thì nhà cháu không có gì cả. Cháu có chắc chắn muốn Kim Phượng đi không?”
Lục Kiến Quốc do dự một chút, lại nghe Lý Kim Phượng nói: “Không sao, cô út, chúng cháu có mang chăn bông tới.”
Những cái chăn bông mà Lý Kim Phượng có khi kết hôn, cô đã mang theo hai cái và nhét số còn lại vào trông không gian.
Đêm nay tạm chắp vá một chút thì hoàn toàn không thành vấn đề.
Nghe Lý Kim Phượng nói, Lục Minh Phương biết cô cũng rất mong chờ được nhìn thấy nhà mới của cô và cháu trai, một khi đã như vậy thì cô ấy sẽ không nói lời dư thừa gì nữa: “Vậy nghe hai cháu đi về nhà mới. Đúng lúc, để cô và dượng biết nhà của hai cháu, sau này có muốn cọ ăn cọ uống cũng sẽ thuận tiện hơn."
Lục Minh Phương là người duy nhất trên thế giới nói chuyện ăn uống ké lại tự tin như vậy.
Lý Kim Phượng gật đầu liên tục: “Cô út và dượng có thể đến bất cứ lúc nào, cháu nhất định sẽ dùng tay nghề tốt nhất để chiêu đãi hai người, đảm bảo hai người đã ăn rồi còn muốn ăn thêm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play