"Tem là việc khác, đó là do chú đưa cho cháu, còn lương thực, trứng gà, thuốc là chú mua của cháu. Nhân tiện, còn có bổ sung protein gì gì đó!" Giáo sư Ngô rất vui mừng, hào phóng mở miệng nói.
"Không, những thứ đó cháu cũng đưa cho chú!" Lý Kim Phượng nói.
“Con bé ngốc, chú có rất nhiều phiếu lương thực và tiền nên không phải lo lắng gì cả. Nhưng chú không có lương thực và trứng. Nếu cháu không lấy tiền thì lấy đồ về đi, chú không cần chúng nữa."
Giáo sư Ngô rất bướng bỉnh, khi ông dạy sinh viên đại học ở tỉnh lỵ, học sinh đã nói ông là một ông già bướng bỉnh, nói một không nói hai.
Khi nói chuyện với Lý Kim Phượng, ông ấy vẫn rất bướng bỉnh.
Ông ấy nói muốn đưa phiếu và tiền cho Lý Kim Phượng thì phải đưa cho bằng được.
Không còn cách nào khác, Lý Kim Phượng đành phải nói: “Hai mươi cân gạo và bột mì, hai mươi lăm quả trứng. Về phần thuốc và bột protein, chúng không có giá gì cả nên cháu không tính.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT