“Đừng nói những chuyện không vui này nữa!” Ông Thẩm nói với mọi người.
Tiếp theo lại nhìn Lý Kim Phượng nói: “Cháu gài, lần trước cháu cho ông thêm mười lăm cân lương thực tinh. Dựa theo một cân lương thực tinh đổi được ba cân lương thực thô thì ông phải đưa thêm cho cháu số tiền của ba mươi cân lương thực thô!”
"Đừng... ông Thẩm, chuyện quá khứ thì cứ cho nó qua đi ạ! Đúng như bà Thẩm nói, chúng ta biết nhau là duyên phận. Nếu đã là duyên phận, sao lại còn so đo nhiều như vậy làm gì!" Lý Kim Phượng không chịu nhận tiền.
Đặc biệt khi nhìn thấy hai người sống cuộc sống như vậy, cô càng hối hận vì lần trước mình chuẩn bị lương thực tinh còn chưa đủ nhiều.
“Cháu gái, cháu thật đúng là người tốt!” Bà Thẩm nắm tay Lý Kim Phượng, vẻ mặt cảm kích.
Nói chuyện được một lúc thì Lý Kim Phượng và Lục Kiến Quốc cũng phải rời đi. Nếu ở lại lâu hơn có thể thật sự sẽ mang đến rắc rối cho bà Thẩm và ông Thẩm.
Lý Kim Phượng đi đến bên tường, moi trong đống đồ vừa mới mua ra khoảng ba thước vải bông, lấy ra hơn ba cân len đưa cho bà Thẩm: “Bà Thẩm, bông này bà có thể làm thành giày cũng có thể làm thành quần áo. Sợi len có thể dệt thành hai bộ quần áo, bà và ông Thẩm có thể làm thành quần áo mặc bên trong, mặc quần áo rách rưới bên ngoài, sẽ không có ai để ý đến hai người!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play