"Mua...mua? Sẽ tốn rất nhiều tiền phải không?"Mẹ Nhị Đản hỏi.
Lần này, không chỉ Lý Kim Phượng mà cả Trương Triều Sinh cũng thấy có gì đó không hợp lý.
Muốn ăn thịt nhưng lại không muốn tiêu tiền.
Thậm chí vì một miếng thịt mà còn dùng đứa trẻ làm lá chắn để xin một người không quen biết như họ.
Cũng may, ông còn chưa nói câu nói kia ra, nếu ông thật sự cho bọn họ một nửa phần thức ăn của mình, liệu sau này bọn họ có dùng nhiều lý do khác nhau để lấy đi những thứ khác của ông không?
Nghĩ đến bồn tráng men và những đồ vật khác mang từ huyện thành đến có thể bị lấy đi, Trương Triều Sinh chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy sợ hãi.
Sợ chuyện này sẽ tiếp tục gây rắc rối cho mình, Trương Triều Sinh hít một hơi, đột nhiên đáng thương nói: “Aiii, đều là cậu vô dụng, chân bị gãy, hại chính mình không nói còn hại cháu gái thiếu nợ người ta rất nhiều tiền. Không biết khi nào mới trả hết! Cậu... cậu còn ăn cơm làm gì nữa cơ chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT