“Tất nhiên rồi, nhưng cháu vẫn còn phải đi hỏi bác sĩ Chu một chút!” Lý Kim Phượng nói.
Chu Tĩnh là bác sĩ chủ trì của Trương Triều Sinh, nếu Lý Kim Phượng muốn đưa người đi thì phải nhận được sự đồng ý của cô ấy.
“Vậy cậu ở đây đợi cháu!” Trương Triều Sinh nói.
Lý Kim Phượng đến văn phòng bác sĩ nói với Chu Tĩnh muốn đưa Trương Triều Sinh ra ngoài khoảng một ngày, Chu Tĩnh không nói hai lời liền đồng ý.
Lý Kim Phượng vừa định rời đi, Chu Tĩnh gọi cô lại, nói: "Kim Phượng, lần trước cảm ơn em rất nhiều! Em trai chị ở Nam Lĩnh, lương thực mỗi tháng cung cấp chưa đến mười lăm cân, cũng chỉ có một chút lương thực thô, thằng bé mỗi ngày đều phải làm việc nặng nhọc vất vả ăn như thế làm sao mà đủ no.
Mỗi lần gửi thư hay thư tín cho mẹ và chị đều kêu đói, lần trước số lương thực đó được gửi đi cuối cùng cũng được ăn no rồi! Cái đó Kim Phượng... em trai chị hỏi có thể gửi thêm một ít lương thực nữa được không? Nếu em cảm thấy đổi tiền và phiếu không có lời vậy có thể dùng đặc sản bên đó đổi được không? Nơi đó gần biển, hải sản rất nhiều!”
Nói lời này, Chu Tĩnh thật sự rất xấu hổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT