Sau bữa trưa, Lý Kim Phượng tìm Lý Phúc Mãn nói chuyện riêng, nói với ông ấy ngày mai cô muốn đi huyện thành.
Cô cũng khéo léo đề cập đến việc có thể sẽ đi chợ đen.
Lý Phúc Mãn không nói thêm gì nữa, xoay người đi vào trong nhà, khi đi ra đưa cho Lý Kim Phượng một hộp sắt nhỏ.
“Tiền ở đây chỉ là một ít mà ông đã dành dụm bao nhiêu năm qua, chưa đếm chính xác, bà nội của cháu cũng không biết số tiền đó. Vẫn là câu nói kia, việc cháu đến chợ đen đừng nói cho ai biết."
Ngoài ra bên trong còn có mấy phiếu lương thực, không nhiều lắm, tổng cộng là sáu phiếu, cháu có thể mang đến huyện thành xem thử có thể mua được gì.”
Trương Tú Lan còn chưa nấu phần lương thực Lý Kim Phượng mang về, mặc dù Lý Phúc Mãn nói với bọn họ là do người thân cho, nhưng thời buổi này, có lương thực nhưng rất ít người ăn uống thoải mái, dường như là không có ai như thế cả.
Cho dù có nhiều lương thực hơn nữa thì mọi người đều sống một cuộc sống kham khổ. Huống chi, trong trường hợp này, không có nhà nào có nhiều lương thực đến mức ăn không hết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT