“Bé Kim Phượng, những thứ này…” Giọng bà Trương có chút nghẹn ngào.
"Bà Trương, cháu sẽ không giấu bà. Những lương thữc này đều là do cháu trao đổi với người ta ở chợ đêm, không phải chuyện công khai, cháu chỉ muốn bà giữ bí mật, không được nói cho ai biết, kể cả Tiểu Bảo tốt nhất cũng không nên nói." Lý Kim Phuợng nói.
"Bà biết, bà biết..." Bà nội Trương liều mạng nói, nhưng trước khi bà kịp nhận ra, nước mắt đã chảy dài trên khuôn mặt bà.
Thời đại này ai cũng không dễ dàng, cho dù chỉ là một miếng ăn cũng đã khó khăn rồi, bé Kim Phượng đã cho bà nhiều như vậy, điều này tương đương với việc cứu mạng và và cháu trai Tiểu Bảo một lần nữa.
Bà tuyệt đối sẽ không nói lung tung về việc Kim Phượng cho bà lương thực.
“Bà ơi, bà có bỏ những thứ này vào thùng gạo không, hay là…”
“Không, đừng bỏ vào thùng gạo.” Vừa nói bà vừa bước nhanh đến bên cái góc cạnh giường đất nơi bà ấy ngủ, lấy củi đặt trong góc, lại móc thêm vài viên gạch ra, bên trong trống rỗng, một cái lỗ có kích thước khá lớn xuất hiện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play