“Chăn bò được 1,5 công điểm, không nhất thiết phải gặt lúa. Càng làm nhiều thì công điểm càng cao. Nếu em có thể xử lý được tất cả lợn trong cả đội sản xuất thì công điểm em kiếm được có thể so với một người đàn ông trưởng thành. Điều quan trọng nhất là không cần phải cực khổ như vậy nữa.
Lý Kim Phượng nói xong, ánh mắt Tiểu Bảo lập tức sáng lên.
Lợn và bò chỉ ăn sáng, trưa và tối, nếu cậu chịu khó chút, có thể tranh thủ chút thời gian để giúp bà làm việc, giảm bớt gánh nặng cho bà.
"Chị Kim Phượng, em hiểu rồi, em... em lập tức đi tìm đại đội trưởng." Trương Tiểu Bảo hưng phấn hét lên.
"Được rồi, nhưng sau này nói chuyện cũng nên cẩn thận, thái độ mềm mỏng, miệng ngọt ngào hơn một chút. Đừng sợ. Ngoài ra, công việc chăn bò trước đây đều do Lý Ái Lan đảm nhiệm. Chưa chắc đại đội trưởng sẽ đồng ý dễ dàng như vậy. Em chỉ cần nói em sẽ thử trước, em và Lý Ái Lan cùng làm với nhau để so sánh, trong thời gian thử, em không cần một công điểm nào, nếu đại đội trưởng hài lòng, ông ấy nhất định sẽ sắp xếp cho em.
Lý Kim Phượng nói vậy vì sợ Triệu Trung Hưng sẽ không cho Trương Tiểu Bảo cơ hội này.
Chỉ cần có cơ hội thì có khả năng thành công, hơn nữa trên đời này, không có so sánh thì không có đau thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play