“Trả nợ?” Lý Phúc Mãn lặp lại lời của Lý Kim Phượng.
Lý Kim Phượng gật đầu: “Vâng, chính là trả nợ.”
Nói như vậy, Lý Phúc Mãn có thể hiểu được.
Đừng nói đến những nơi khác, chỉ nói về đội sản xuất của họ, nếu ai đó gặp bệnh hiểm nghèo, tai nạn lớn,… cần đến bệnh viện, hoặc cần mua gấp thứ gì đấy mà bản thân không có tiền thì có thể vay của đội sản xuất trước.
Nhưng vay không phải là mượn không mà phải trả.
Cuối năm đội sản xuất phải đối chiếu sổ sách, nếu có ai vay tiền mà không trả thì lương thực chia trong dịp Tết nhà đó sẽ không thể lấy, phải dùng phần lương thực đó để trả.
Trong một tháng mùa đông khắc nghiệt lạnh giá như vậy, nếu không phân lương thực thì chẳng phải đang ngồi chờ chết sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play