Cùng lúc Lý Kim Phượng vừa dứt lời, Dương Nhị Mao cũng từ bên ngoài lao vào, đôi mắt đỏ hoe cầu xin Dương Đại Quân: “Cha, dù cha đánh hay mắng con, con cũng sẽ chấp nhận. Xin cha nghe lời mẹ và chị Kim Phượng đến bệnh viện có được không? Về sau con sẽ không bao giờ nghịch nữa, con hứa sẽ không bao giờ nghịch nữa đâu!”
Dương Nhị Mao cũng mong muốn cha mình có thể đưa mình đi khắp mọi nơi, lên núi xuống sông như trước, thay vì phải đi khập khiễng và dựa vào một thanh gỗ gãy như bây giờ.
“Cha, hu hu hu...”
Dù sao cậu cũng là một đứa trẻ, Dương Đại Quân không trả lời cậu, cậu bắt đầu khóc lên.
Dương Đại Quân tức giận mắng Dương Nhị Mao: “Nam tử hán đại trượng phu, khóc cái gì mà khóc?”
“Con không quan tâm, cha đi bệnh viện con sẽ không khóc nữa, nếu không con sẽ khóc mãi!”
Dương Nhị Mao lau nước mắt bằng mu bàn tay, nói trong tiếng nức nở nghẹn ngào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play