Khi nói đến việc ăn đất quan âm, Lý Kim Phượng phát hiện vẻ mặt người đàn ông có chút buồn bã.
Thật ra anh ta cũng đồng tình với những người này, nhưng trong tình huống hiện tại, kệ cả bản thân anh ta, anh ta cũng không biết hôm nay mình có thể an toàn sống sót hay không, làm sao có thể quan tâm đến cuộc sống của người khác.
Được ăn một bữa no nê đã là chuyện có thể khiến người ta hạnh phúc muốn khoqc rồi, nên không có quyền bắt bẻ điều gì cả.
“Cô gái, tôi chỉ có thể nói với cô như vậy, nếu như cô còn có cái gì muốn hỏi, ngày mai cô hãy đến ngõ 81, tôi sẽ nói kỹ càng hơn. Hôm nay tôi phải về!”
Có lẽ nghĩ đến mình và người mẹ già mù lòa ở nhà, người đàn ông càng quyết tâm về sớm để mang lương thực tinh ngon lành về cho mẹ già nếm thử.
Ít nhất, trước khi cuộc đời của mẹ già anh kết thúc, anh ta cũng có thể nếm được những món ngon mà anh ta chưa từng nếm qua trong đời này.
Mặc dù Lý Kim Phượng còn có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, nhưng nhìn đôi mắt anh ta đỏ hoe, cô cũng biết như vậy là đủ rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play