“Có việc gì cháu cứ nói đi!” Đái Đại Vân vui vẻ nói.
“Thím ơi, trong đội sản xuất của thím có ai muốn đổi lương thực không? Trên tay cháu có một ít lương thực tinh muốn đổi thành lương thực thô. Thím cũng biết lương thực tinh rất tốt nhưng cũng không thể ăn no bằng lương thực thô. Gia đình cháu đông người, nếu ăn hết lương thực tinh thì sẽ đói mất.”
Lý Kim Phượng không thể ngang nhiên nói chuyện với Đái Đại Vân về việc trao đổi đồ cổ.
Nhưng cô có thể lợi dụng chuyện này làm cơ hội, nếu như cô may mắn có người chủ động nhắc đến, cô có thể thừa dịp đổi lấy thứ cô thực sự mong muốn.
"Đổi lương thực tinh thành lương thực thô? Cháu gái, cháu... trong tay cháu có lương thực tinh sao? Có thể đổi cho thím một ít được không?" Đái Đại Vân kích động muốn chết.
Ngày nay, ngay cả các nơi ở nông thôn làm ra lương thực thì lương thực tinh cũng là mặt hàng hiếm.
Ngày thường mọi người thường ăn là lương thực thô hoặc nếu không phải mạch trầu thì cũng là khoai lang, cao lương. Còn bánh bột ngô và gạo đều là thứ hiếm thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT