Nói thật là Lục Kiến Quốc thật sự không sợ.
Chẳng lẽ anh còn không hiểu rõ thằng nhóc thúi trong nhà sao. Chỉ cần một bữa cơm là có thể quên hết tất cả sự tức giận.
Một viên kẹo là có thể để con ngoan ngoãn kêu cha.
Nói đến kẹo Lục Kiến Quốc mới nhớ tới một chuyện.
"Anh có em về vài thứ cho em nhưng quên lấy ra." Lục Kiến Quốc mở miệng.
"Anh sẽ không thật sự mang ớt cùng với tiêu về cho em đấy chứ?" Lý Kim Phượng hỏi.
“Có, nhưng cũng không chỉ có vậy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT