"Nói cho cùng, vẫn là tôi không tốt nếu như lúc đầu tôi có đề phòng Từ Lệ, cũng không có ăn nói lung tung thì sẽ không hại lão Hạ và bản thân mình!" Miêu Hồng vừa nói vừa thở dài.
"Miêu Hồng..." Phùng Đại Xuân không biết phải an ủi cô ta như thế nào.
"Lão Hạ hiện không làm việc ở viện nghiên cứu, tôi thấp hơn cô ta một cái đầu, thậm chí còn không dám đòi lại công bằng cho bọn nhỏ." Miêu Hồng nói.
"Thật ra chị cũng không thấp hơn cô ta một cái đầu đâu. Chồng cô ta là nhà nghiên cứu, đồng chí Hạ cũng vậy, vả lại lãnh đạo viện đã đồng ý cho chị và các con ở lại. Nếu muốn chị rời đi thì cũng phải là họ yêu cầu chứ không phải là Từ Lệ!" Lý Kim Phượng chỉ ra quan điểm không đúng của Miêu Hồng.
“Đúng vậy, đúng vậy! Tôi cảm thấy em gái Kim Phượng nói rất có đạo lý. Cô cũng không thể kém hơn so với người khác nếu như phải dọn đi cũng là do lãnh đạo định đoạt, chuyện này thì có liên quan gì đến Từ Lệ chứ? Hơn nữa đồng chí Hạ không phải bị oan sao? Nói không chừng, giống như lời em gái Kim Phượng đã nói, biết đâu một ngày nào đó có thể trở về.”
Có được những lời khuyên của chị em tốt sự tức giận trong lòng của Miêu Hồng đã tiêu tan không ít nhưng vẫn khó chịu như cũ.
"Thôi, không so đo cùng với cô ta nữa. Kim Phượng, chị dẫn em đi khám Trung y, đem chuyện của em giải quyết xong lại nói." Miêu Hồng chủ động mở miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT