Thập Niên 60: Kiều Thê Có Không Gian

Chương 15: Thêm một vài thứ vào trong cháo


6 tháng

trướctiếp

Mùi thơm của bánh bao và trà sữa nhanh chóng làm Lý Kim Phượng ứa nước miếng.

Cô ăn bánh bao ngấu nghiến, một hơi uống hết trà sữa rồi ném vào không gian.

Lý Kim Phượng thở dài một hơi.

Lý Kim Phượng chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày, bản thân ăn một bữa cơm, lại giống như kẻ trộm, đề phòng tất cả mọi người.

Nhưng cũng không còn cách nào khác, thời đại này vật tự khan hiếm, bánh bao lại là món đắt đỏ, đa số người bình thường hiếm khi thấy ăn được một bữa.

Trà sữa là một món đồ của hiện đại, chưa kể là ở cái thôn nhỏ này, ngay cả trên huyện cũng chưa chắc thấy được.

Nếu không cẩn thận, chắc chắn cô sẽ vô cùng thê thảm.

Cô nhìn xung quanh một lần cũng không phát hiện có bất kì ai gần đây.

Lý Kim Phượng từ trong không gian lấy ra một chiếc gương và thuốc khử trùng, lau vết sẹo trên trán rồi uống mấy viên thuốc chống viêm.

Khi lau vết sẹo, Lý Kim Phượng nhìn thấy vết thương trên trán mình cực kỳ xấu xí, không biết liệu có để lại sẹo hay không.

Khi Lý Kim Phượng nhìn thấy vết thương, cô nghĩ đến Lý Ái Cúc và Lý Ái Lan hai kẻ thủ phạm đó, cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho họ!

Sau khi ra khỏi ruộng ngô, Lý Kim Phượng giả vờ như không có chuyện gì xảy ra rồi quay trở lại nhà kho.

Lúc cô rời đi, cháo loãng để ở trên bàn bây giờ đã thấy đấy, bị liếm sạch không còn một giọt.

Lý Kim Phượng nhìn xung quanh, ngoại trừ mấy người ở dưới cây hòe lớn cách nhà kho khoảng ba bốn mét, trong nhà kho cũng không có người nào khác.

Lý Kim Phượng nhìn lướt qua những người đó, liền thấy Lý Ái Lan.

Lý Kim Phượng biết chuyện này chắc chắn có liên quan đến Lý Ái Lan.

Cũng may vừa rồi cô mới ăn bánh bao và trà sữa, nếu không cô đã chết đói rồi.

Lý Kim Phượng cất bát đi, đặt ở bên cạnh, không hề có ý định gây chuyện với Lý Ái Lan.

Lý Ái Lan nằm dưới cây hòe lớn đợi nửa ngày, cũng không thấy Lý Kim Phượng tìm mình gây chuyện, cuối cùng cô ta cũng không nhịn được nữa.

Từ phía dưới cây hòe lớn bò dậy, Lý Ái Lan bước tới chỗ Lý Kim Phượng 

Cô ta nói với Lý Kim Phượng: “Lý Kim Phượng, tao nghe nói buổi sáng mày phát nông cụ mày bắt nạt chị sáu của tao phải không?”

"Thế sao? Tại sao tôi lại không biết?" Lý Kim Phong cười lạnh.

"Lý Kim Phượng, mày bớt ở chỗ này giả nai với tao. Mày có biết cháo của mày là ai uống không?" Lý Ái Lan hỏi.

Cô ta cố tình làm vậy để khiến Lý Kim Phượng tức giận rồi gây chuyện với cô ta.

Lý Kim Phượng gầy hơn cô ta, lại bị thương, cô ta muốn dạy dỗ cô như thế nào thì làm thế ấy.

Đến lúc đó, cho dù người trong đội sản xuất nhìn thấy, cô ta cũng không sợ.

Bởi vì người ra tay trước không phải là cô ta.

Nếu là Lý Kim Phượng của quá khứ, có lẽ cô đã bị lừa, nhưng cô của bây giờ thì không phải.

Cô không thèm để ý đến sự khiêu khích của Lý Ái Lan, thậm chí còn nói với vẻ mặt rất thờ ơ: “Tôi không quan tâm ai uống cháo. Dù sao, ngay từ đầu tôi cũng không có ý định uống cháo!”

"Ý mày là gì?" Lý Ái Lan mơ hồ cảm thấy có điều gì đó không ổn.

“Cũng không có gì. Chỉ là nhổ một ít nước bọt lại thêm vài thứ khác thôi!”

"Lý Kim Phượng, sao mày dám..." Lý Ái Lan cao giọng hét lên.

Lúc này, cô ta thực sự chán ghét.

Trộm cháo của Lý Kim Phượng là một chuyện, nhưng nếu cô nhổ nước bọt vào…

"Ọe..." Lý Ái Lan nôn ọe vài lần.

"Đừng, chỉ là một chút nước bọt thêm một ít nước tiểu mà thôi, cô căng thẳng như vậy làm gì?" Lý Kim Phượng khoa trương hét lên.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp