“Sao một đứa trẻ lại có thể ương ngạnh như vậy? Hơn nữa, Đoàn Đoàn là con trai, có cần phải chiều chuộng từ bé như vậy không?”
Tống Xuân Linh dùng từ 'nuông chiều từ bé' để miêu tả Đoàn Đoàn, điều này cho thấy trong lòng bà ta thiếu cân bằng đến cỡ nào.
“Nuông chiều từ bé thì có gì sai? Đoàn Đoàn là bảo bối của nhà chúng ta lại mới có bốn tháng tuổi không nên nuông chiều sao? Nhưng thật ra là chị đó chị dâu hai, sao chị luôn nói về người khác mà không thấy chị nói về mình gì hết vậy?”
Mỗi khi Tống Xuân Linh nói một câu thì Lục Minh Phương sẽ bắt bẻ lại một câu.
Tống Xuân Linh lập tức trừng mắt nhìn Lục Minh Phương: “Cô đang cố ý gây chuyện với chị dâu của mình sao? Cô có còn xem tôi là chị dâu của cô không? Có đứa em chồng nào lại ăn nói như vậy với chị dâu của mình không?”
"Đủ rồi! Từ nãy tới giờ cứ cãi cọ ầm ĩ không chịu để ai yên, nếu cô không thích chỗ này của tôi thì cứ cút đi!" Ông cụ Lục lạnh lùng liếc nhìn Tống Xuân Linh, “Chuyện lần trước tôi sẽ không so đo cùng với cô nhưng mà cô cứ một hai phải nháo cho cái nhà này gà bay chó sủa không được yên được thì cũng đừng trách ông già như tôi đây không nhớ tình cũ!”
Giọng điệu nói chuyện của ông cụ Lục không nể chút tình nghĩa nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play