Lúc này Lý Ái Lan làm gì còn có tâm trạng để nghe lời của Lý Phúc Mãn nói.
Cô ta liên tục ồn ào nói đau bụng, so với lúc sinh con còn la hét om tỏi hơn.
Lý Phúc Mãn biết nói thêm gì cũng vô ích nên cầm cái sọt tre của mình mang đến chuẩn bị rời đi.
Chân trước của ông ấy vừa mới đi ra ngoài sân cửa nhà họ Thái thì sau lưng Thái Cương Cường đã đuổi theo.
“Ông nội, ông nội...”
Lý Phúc Mãn quay lại nhìn Thái Cương Cường.
“Thật xin lỗi... Ông nội, Ái Lan còn nhỏ không hiểu chuyện, cho nên... Có điều, cháu đã nhớ kỹ lời ông nói. Cháu và Ái Lan sẽ cùng nhau cố gắng chăm sóc cho bọn trẻ thật tốt.” Thái Cương Cường nói

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play