Người phạm sai lầm cũng đã bỏ đi rồi, Lục Kiến Quốc cũng không thể đuổi theo mà trách cứ được.
Chỉ có thể tạm thời gác vấn đề này sang một bên.
Nếu Tống Xuân Linh rút ra bài học và thay đổi sau vụ việc này thì có thể anh sẽ không truy cứu nữa.
Nếu lần sau còn tái phạm, Lục Kiến Quốc nhất định sẽ giải quyết nợ mới lẫn nợ cũ cho xong luôn.
“Những người này, không có người nào khiến ông bớt lo cả!” Ông cụ Lục thở dài.
“Nhưng thật ra người đáng thương nhất là Kim Phượng, khi không lại bị người ta ức hiếp.” Ông cụ Lục vô cùng đau lòng nói.
“Cô ấy không để bị ức hiếp đâu ạ.” Lục Kiến Quốc nói: “Không phải ông đã mắng thím hai giúp cô ấy rồi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT