Nói xong, cô ấy lại tiếp tục giải thích: “Hai chúng ta cùng nhau đi ra ngoài cũng không biết trong viện này có bao nhiêu cặp mắt đang dòm ngó chúng ta nữa! Đến lúc đó bọn họ biết chúng ta có thức ăn thì không phải sẽ bị theo dõi hay sao?"
Những loại đồ ăn này đều là những loại đồ ăn quý giá, không phải có tiền là có thể mua được.
Đây đều là những chuyện nhỏ. Vấn đề là họ căn bản không thể mua được những thứ tốt như vậy mà còn phải thức khuya dậy sớm xếp hàng.
Trong cái viện này, có vô số cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào hai vườn rau của Phùng Đại Xuân và Lý Kim Phượng.
Một số người thậm chí còn nộp đơn xin đất trồng rau.
Nhưng bọn họ đều là người thành phố, cách xới đất bọn họ không biết, tưới phân bọn họ ngại dơ.
Bọn họ thậm chí còn không biết trồng rau gì vào thời điểm nào. Muốn trồng giống như Phùng Đại Xuân, có thể tạo ra một luống rau ngon được mọi người ngưỡng mộ so với lên trời còn khó hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT