“Nói cũng đúng, cuộc sống của chúng ta đúng là không tồi!” Dương Đại Quân nói.
"Chú Ngô, thầy, có chuyện gì muốn nói thì vừa ăn vừa nói đi nếu không ăn thì thức ăn sẽ nguội mất." Lý Kim Phượng nói.
Người lớn cảm thấy nói chuyện phiếm trước khi ăn cơm thì không sao cả, nhưng bọn nhỏ thì không chờ được.
Trong đời Tiểu Bảo và Nhị Mao chưa từng nhìn thấy cá sủ vàng, vừa nghe mùi thơm đã không chịu đựng nổi. Mà người lớn lại cứ chuyên tâm trò chuyện, làm đồ ăn cũng muốn nguội lạnh rồi.
"Đúng vậy! Kim Phượng, cháu đang mang thai nên ăn nhiều thịt vào một chút, đừng để đứa nhỏ trong bụng bị đói!" Giáo sư Ngô nói.
“Đúng vậy, Kim Phượng, em là tình huống đặc biệt, đừng lúc nào cũng quan tâm tới chúng ta, em cũng nên chăm sóc chính mình cho tốt đi!”
"Em không sao, ngày nào em cũng ăn đồ nhà họ Lục gửi đến, hơn nữa toàn là đồ ăn ngon. Đứa bé trong bụng chắc chắn sẽ không đói đâu." Lý Kim Phượng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play