"Làm sao? Không nói nên lời hả? Không còn lời gì để nói đúng không? Triệu Dương, anh chỉ là công nhân của một cái xưởng rách, còn tôi là giáo viên trường đại học ở tỉnh thành. Tôi đồng ý qua lại với anh vì tôi vừa mắt anh, anh cho rằng mình là cái cọng hành nào? Chỉ có Trần Tuyên tôi mới vứt bỏ người khác, chứ không có chuyện người khác dám vứt bỏ tôi!" Trần Tuyên tức giận.
Cô ta bằng lòng gặp Triệu Dương, đó chính là bố thí.
Một khi đã như vậy thì anh ta nên quỳ gối dưới chân cô ta.
Nghe lời cô ta, dạy cho Lý Kim Phượng một bài học.
Mà không phải làm trò mắt đi mày lại với Lý Kim Phượng trước mặt cô ta,  anh ta còn xem như cô ta không hề tồn tại.
“Cứ xem như là tôi bị cô bỏ rơi đi, về sau đừng liên lạc với nhau nữa.” Triệu Dương không nể mặt cô ta nói.
“Sao anh dám! Triệu Dương, nếu anh không liên lạc với tôi thì tôi sẽ nói với dượng tôi! Anh biết rất rõ dượng tôi làm gì mà, tôi có thể khiến anh mất việc bất cứ lúc nào!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play