"Thầy đã sớm biết Lưu Miên Sinh chính là loại người như vậy! Khi thầy làm cấp dưới của ông ta cảm thấy rất khó chịu, bản lĩnh học thì không nhiều nhưng năng lực lừa trên gạt dưới là không nhỏ. lừa dối cấp trên và lừa dối người khác. Bị loại người như vậy cưỡi trên đầu thì không bằng về nhà làm ruộng trồng khoai lang cho rồi." Dương Đại Quân nói.
“Thầy...”
“Cho nên, đừng cảm thấy đáng tiếc! Dù không phải có chuyện lần đó thì cũng sẽ là lần khác, trừ khi ông ta sớm phân nhà cho thầy, để hộ khẩu của cô em được chuyển đến tỉnh thành, để cả nhà chúng tôi được ăn lương thực hàng hóa cung ứng!" Dương Đại Quân nói.
“Nhưng nếu thật sự đã đến bước đó thì thấy cũng sẽ bỏ chạy, cả nhà thầy cũng không chết đói, tại sao thầy phải làm việc ở một nơi khiến thầy không vui chứ?”
Lý Kim Phượng nghe xong lời của Dương Đại Quân nói, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.
Cũng phải, ăn cơm ở nơi nào mà không phải là ăn chứ?
Một hai phải để bản thân khó chịu, để chính mình phải làm cấp dưới bị chèn ép đến mức ăn cơm cũng không thở nổi sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT