“Tiền... tôi có tiền, nhưng phiếu lương thực... không có!”
Đừng nói phiếu trị giá 100 cân cho dù là 10 cân thì Ngô Đại Hải cũng không có.
Dù hiện tại anh ta đã trở thành nhân viên chính thức nhưng anh ta chỉ được phát phiếu công nghiệp hàng tháng.
Phiếu công nghiệp đối với công nhân cũng không phải thứ hiếm lạ gì.
Cho nên, anh ta đã sớm dùng nó đổi phiếu lương thực, tem kẹo hoặc các phiếu khác với người ta rồi.
"Ngô Đại Hải, anh lấy đồ của nhà họ Lý còn chưa trả lại, đây là thành ý của anh sao? Cứ như vậy, anh dựa vào cái gì để tôi nói cho anh biết?" Lý Kim Phượng cười lạnh.
Đang nói chuyện với Ngô Đại Hải thì Trương Tú Lan ôm Tiểu Cửu bước ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT