Lý Đại Hải vẫn ở bên ngoài xin lỗi, khẩn cầu xin tha.
Lý Phúc Mãn vẫn như cũ không chịu tha thứ.
Lý Đại Hổ ở một bên, nghe giọng Lý Đại Hải ở ngoài, nhịn nửa ngày cuối cùng vẫn không nhịn được nữa, liền nói với Lý Phúc Mãn: “Ông nội, em năm... em ấy vẫn còn nhỏ, không hiểu chuyện nên đưa ra quyết định quá vội vàng! Hơn nữa, chuyện này đã xảy ra mấy năm rồi, hiện tại thằng bé cũng đã biết mình sai, nếu không... tha thứ cho em ấy đi!”
Lý Đại Hòa cũng lên tiếng: "Đúng vậy ông nội, ngày mai em năm kết hôn rồi, nếu nhà chúng ta không có ai đi dự thì chắc chắn em ấy sẽ mất hết mặt mũi. Em ấy trước sau cũng là người của nhà họ Lý, ngàn sai vạn sai thì chúng ta cũng có thể dùng cách khác để trừng phạt em ấy. Còn chuyện lớn như kết hôn nếu không thì... nếu không bỏ qua chuyện đó đi? Ít nhất để cho em ấy kết hôn đàng hoàng trước đã lại nói?”
Lý Đại Hổ và Lý Đại Hòa vừa nói ra, Lý Phúc Mãn tức giận, chỉ vào mũi hai đứa cháu trai Lý Đại Hổ và Lý Đại Hòa rồi mắng: “Hai cái thằng nhóc thúi các cháu nói cái gì thế hả? Nó biết sai rồi thì ông phải tha thứ hay sao? Nó muốn kết hôn, thì cái lão già như ông phải bỏ cái mặt già đi gặp họ hàng bên cha vợ nó hay sao? Đi làm lành cười nói chào đón với họ hàng bên đó cho nó hay sao?
Nó là Thiên Vương lão tử hay sao mà muốn mọi người đều phải xoay quanh nó, không xoay quanh nó thì không được hả?”
Lý Phúc Mãn tức giận đỏ bừng mặt, toàn thân không ngừng run rẩy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play