Khả Ni chẳng kịp nghĩ gì, thấy Vu Thần đi cái là vội vã buông Hoắc Long ra. Anh thì sốc, trợn mắt nhìn cô gái to gan này. Hôm nay cô mạo phạm anh hai lần, lần này quá đáng rồi.

- Xin lỗi, tôi.. tôi....

Hoắc Long ôm chặt eo cô làm Khả Ni sợ hãi không nhúc nhích được:

- Cô dám!!!!

- Tôi là do bất đắc dĩ, tôi thành thật xin anh tha thứ...

- Chuyện này không phải cho qua là cho qua được. Tôi không dễ dãi để cô có thể tùy ý đem vào trò đùa của các người.

Khi nãy cả hai người đều uống rượu, dù đã tắm qua nhưng Hoắc Long giờ lại thấy nóng phừng phừng, dù anh đang ở trần.

Khả Ni đẩy anh ra, lại chạm đúng vào ngực mà đẩy.

"Quá xá, cái thân ngực này, còn hơn cả đám thanh niên cơ bắp học võ ở võ đường của bố cô".

Khi Khả Ni đang thẩn thơ thì bất ngờ bị Hoắc Long nắm chặt hai tay giữ lấy.

- Cô tiếp cận tôi có mục đích gì?

Khả Ni nhăn nhó:

- Anh điên à, tôi chả biết anh là ai mà tiếp cận.

Đúng thật cô chỉ vừa mới quen Hoắc Long, nhưng anh không tin:

- Sao có thể tình cờ đến vậy? Cô nghĩ tôi ngu chắc!

Hoắc Long bóp chặt làm cô hét lên:

- Gẫy tay tôiiiii!!!!

Cô bèn tận dụng những gì bố dậy cô, lấy chân đá mạnh vào chân Hoắc Long rồi thuận thế thoát thân.

Hoắc Long nhăn mặt, nhưng vẫn tóm được cô.

Hai người vật lộn, Khả Ni nhào lên ngồi trên vai Hoắc Long, hai chân kẹp chặt cổ anh.

Hoắc Long nhận ra thân thủ này đúng là không tầm thường.

- Đừng nghĩ cô là phụ nữ mà tôi nể nang.

Anh đánh vào chân Khả Ni làm cô co dúm, nhân lúc cô sơ sảy bèn dùng tay nắm lấy cô mà quật xuống.

Khả Ni bị quăng lên sofa co dúm người lại.

- Nói, ai cử cô tới? Mục đích là gì?

Hoắc Long áp sát người đè lên người cô, hai tay Khả Ni bị giữ chặt trên đầu, cả thân người bị Hoắc Long kẹp chặt. Tư thế này có chút... ái muội.

- Anh bị ảo tưởng à, tại anh không cho tôi đi đấy chứ.

- Hử, cô dám đánh cả Vu Thần, lại biết võ mà dám tới chỗ tôi. Ai chống lưng cho cô mà cô lớn mật vậy.

Hoắc Long nhìn chằm chằm vào mắt Khả Ni để thăm dò, đầu anh đang nảy số xem là phe phái nào cử cô ta tới đây.

Khả Ni không dám đối mặt, bèn quay mặt sang một bên, hổn hển nói:

- Cho tôi đi, lần này tôi cũng sẽ hậu tạ anh là được chứ gì!

Lúc cô quay sang một bên, cổ cô lộ ra một khoảng rất...thu hút. Hoắc Long không phải kẻ háo sắc, nhưng nhìn cảnh cô gái nằm dưới thân mình thế này đúng là có chút động lòng.

- Thứ tôi muốn liệu cô có dám cho không?

- Phải là gì mới được, tôi sẽ cố gắng hết sức...

- Lấy thân báo đáp!

Khả Ni nghe thấy trợn tròn mắt, giẫy giụa:

- Lưu manh, anh như này là ức hiếp người quá đáng.

- Thân thể là của cô, cô vừa nói sẽ cố hết sức.

- Không thể!

Mặc kệ Khả Ni cự tuyệt, Hoắc Long cười khẩy hôn lên cổ cô, rồi hôn môi cô.

Khả Ni ấm ức ngậm chặt miệng, cô tức giận cắn cho Hoắc Long chảy cả khoé miệng.

- Giỏi lắm, ban ngày đánh chảy máu miệng Vu Thần, ban đêm cắn chảy máu miệng Hoắc Long tôi. Cô đúng là thích bạo lực mà.

Bản chất con người càng không có sẽ càng muốn chiếm đoạt. Khả Ni lúc này như khiêu khích bản tính chiếm hữu trong lòng Hoắc Long.

- Anh có buông ra không, tôi sẽ.. báo cảnh...sát.

Vừa há miệng thì cô bị Hoắc Long hôn nữa, lưỡi anh khuấy đảo khoang miệng làm cô sững sờ. Cô cảm nhận được vị máu tanh, còn Hoắc Long lại khá phấn khích khi cảm nhận được mùi rượu vẫn còn vương vấn của cô.

Hoắc Long vừa hôn dứt, Khả Ni đã thở không ra hơi:

- Oẹ...

Máu của đối phương làm cô ghê tởm. Hoắc Long vẫn không buông, còn giữ cô chặt hơn:

- Do cô làm ra, còn bày đặt kinh tởm sao. Dám chê tôi?

- Anh là tên biến thái!

- Tôi sẽ khiến cô hối hận vì dám chọc giận và coi thường tôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play