Khi cô bước ra sân, cô nhìn thấy ông Tần và bố cô đang ngồi ở bàn đá trò chuyện sôi nổi.
Dung Yên bước đến, chào hỏi: “Ông nội, sao ông lại đến rồi? ”
Ông Tần nghe thấy giọng nói liền quay đầu lại, ông ấy mỉm cười hỏi: “Sao thế, không chào đón ông à? ”
“Sao cháu lại không hoan nghênh ông chứ, ý cháu là, nếu ông muốn đến thì cháu sẽ chuẩn bị cho ông một chai rượu ngon, vậy thì ông có thể uống một ly với bố cháu rồi. Nhưng mà, cũng không sao cả, lát nữa cháu đi xem thử rượu thuốc cháu ủ đã được chưa, nếu như được rồi thì cháu sẽ lấy ra, vừa hay mọi người đều có thể uống.”
Ông Tần nghe thấy lời này, rõ ràng là vô cùng vui vẻ.
Vì lý do sức khỏe cho nên người nhà không cho ông ấy uống rượu nữa, bọn họ kiểm soát ông ấy rất nghiêm ngặt trong vấn đề này.
Không có cách nào để giải quyết cơn thèm rượu này.
“Vậy thì ông già này sẽ đợi để được uống rượu của cháu”
Rượu mà cháu dâu đưa cho ông ấy uống, mọi người chắc sẽ không có ý kiến gì.
“Rượu thuốc của cháu có tính ôn hòa, có tác dụng bồi bổ cơ thể, vốn là muốn đợi thêm một thời gian nữa mới đưa cho ông nội một bình uống từ từ. Nhưng mà, hôm nay nếm thử trước cũng được, nhưng không thể uống nhiều, chỉ được uống một ly nhỏ thôi.”
Ông Tần càng cười chân thành hơn.
Dù chỉ là một ly nhỏ thì ông ấy cũng sẽ hài lòng.
“Được rồi, vẫn là cháu dâu của ông tuyệt nhất.”
Dung Yên cười nói: “Đương nhiên rồi ạ.”
Ông Tần: “Cháu dâu, ông nghe nói có người tới gây sự, cháu không sao chứ? ”
Dung Yên lắc đầu: “Không sao ạ, cháu chỉ đi vạch trần một chuyện ác độc mà thôi.”
“Không sao thì tốt rồi, sau này có chuyện gì thì phải báo cho người nhà biết, con cái nhà chúng ta không ức h.i.ế.p người khác, nhưng cũng không có lý do gì phải nhẫn nhịn cả”
Dung Yên cảm thấy tam quan của ông Tần khá chính xác.
Cô gật đầu: “Vâng.”
Bên này mẹ Dung đã pha trà xong rồi.
Bà ấy sử dụng trà trứng gà long nhãn đường nâu tốt nhất.
Mẹ Dung bưng tổng cộng bốn chén lên.
Ông Tần và Tần Chân… Còn có Tần Dã và chồng bà ấy, mỗi người một bát.
Dù sao, nếu chỉ có hai bát, có lẽ khách sẽ ngượng ngùng.
“Nào, ông thông gia uống trà đi.”
Ông Tần vội vàng nói: “Thật sự khách sáo quá rồi, không cần phải khách sáo như vậy đâu!”
Mẹ Dung nói Tần Chân ngồi xuống uống trà.
“Cảm ơn thím Dung.” Tần Chân cũng không làm bộ từ chối.
Sau khi ngồi xuống, anh ấy thấy ông nội Tần uống rồi, mới uống.
Tần Dã muốn đưa cho Dung Yên uống, nhưng mẹ Dung từ chối: “Mọi người cứ uống đi, trong nồi vẫn còn!”
May mà bà ấy không tiết kiệm, còn đánh thêm ba quả trứng nữa vào nồi.
Ngay cả Tần Dư và Tần Mai cũng có một chén.
Mẹ Dung còn phải chuẩn bị bữa tối… Chuyện này khiến bà ấy có chút bối rối.
Dù sao thì cũng không có sự chuẩn bị nào cả.
May mắn mà trong nhà vẫn còn một ít đồ ăn.
“Mẹ, để con đi xem có gì…” Dung Yên vốn muốn nói cô ra ngoài xem có thể mua thêm chút đồ ăn về không.
Thật ra, cô ra ngoài một chuyến, sau đó mua một ít đồ ở trong không gian.
Nhưng cô còn chưa nói xong thì Tần Chân đã đi tới nói một câu: “Thím, ở đây có một miếng thịt, thím phải lấy ra, nếu không sẽ hỏng mất, đúng rồi, còn có một ít cá nữa.”
Mẹ Dung kinh ngạc, lúc nãy bà ấy đang ở trong bếp, cũng không biết hai ông cháu Tần Chân mang gì đến nhà.
“Người đến là được rồi, sao lại mang theo nhiều quà như vậy? ”
Tần Chân: “Hai ông cháu đột ngột đến đây, nên nửa con heo cháu đặt, ngày mai mới có thể đem đến đây, tạm thời chỉ đem một miếng thịt đến đây trước thôi.”
Thật ra anh ấy nghe nói ở đây có người đang gây rắc rối cho cả nhà Dung Yên, sau khi ông nội Tần biết chuyện thì ông ấy liền không thể ngồi yên.
Nhất định phải đến đây xem thử mới được.
Mẹ Dung sửng sốt: “Ôi, không thể tặng nữa đâu, sao có thể tặng nhiều như vậy được”.
Tần Chân cười nói: “Thím, đừng vội từ chối, Tần Dã và Dung Yên sắp kết hôn. Đây cũng là chuyện lớn của nhà họ Tần mà, là một chuyện vui mừng lớn, thế này đi, chúng ta sẽ lại tiến hành các bước kết hôn như thường, đây cũng là để hoàn thành tâm nguyện của ông cả, cho nên ông ấy mới đến đây bàn bạc những vấn đề như hôn lễ và sính lễ.”
Mẹ Dung sửng sốt:……
Chuyện này còn phải bàn bạc sao?
Lần trước gặp mặt, ông Tần đã cho bao lì xì dày như vậy rồi, không thể đòi sính lễ nữa đâu nhỉ?
Nhưng những chuyện này…. Bà ấy không biết phải làm như thế nào?
Dung Yên: “Mẹ, chuyện này chúng ta sẽ nói sau, mẹ đi nấu cơm trước đi, con giúp mẹ.”
Mẹ Dung:……
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT