Kim Phong cũng dùng vẻ mặt không tốt trợn mắt nhìn sang chị họ, mức độ tức giận của anh ấy đối với cô khá cao.
“Hứa Quế Lan, mẹ tôi đối xử với cô tốt như vậy, cô lại có thể mang mẹ chồng và chồng tới đây đánh mẹ tôi, đây chính là cô ruột của cô đó! Cô có còn là người không?”
“Tôi……” Sắc mặt Hứa Quế Lan trắng bệch, cô ấy cũng không phải đến đây để đánh nhau.
Chỉ là hiện giờ vì sao lại trở thành như thế này?
“Sau này, đừng bao giờ đến nhà chúng tôi, cũng đừng đến tìm mẹ tôi nữa.” Kim Phong nhìn cô ấy bày ra khuôn mặt ủ rũ, càng nhìn càng nổi giận.
Mẹ anh ấy tốt như thế nào? Mỗi lần Hứa Quế Lan có chuyện, mẹ anh ấy đều sẽ đi giúp cô ấy.
Vừa rồi…… Cô ấy lại có thể trơ mắt nhìn mẹ chồng và chồng cô ấy cùng nhau tới đánh mẹ anh ấy.
“Hừ, còn tìm bà ấy sao? Còn tìm nữa, nhà chúng tôi cái gì cũng sẽ không còn…… Hôm nay, anh phải nói cho rõ…… Đúng rồi, còn tên lừa đảo kia đâu? Thế nào, làm rùa đen rút đầu ẩn nấp rồi? Há miệng ngậm miệng nói tôi bỏ thuốc con dâu, sao nào, có bằng chứng gì không?”
Những người hàng xóm đang vây xung quanh xem:……
Bọn họ hết sức kinh hãi.
Nghe xong một buổi, cuối cùng bọn họ cũng chắp nối được đại khái,…… Nhưng, sao thím Kim có thể là người như vậy?
Họ không tin.
“Đây có phải là hiểu lầm không?”
“Hiểu lầm cái rắm, bà ấy cấu kết với kẻ lừa đảo gạt con dâu tôi, đáng giận nhất chính là kẻ lừa đảo kia lại nói một người mẹ chồng như tôi bỏ thuốc con dâu, mấy người nói xem, lẽ nào mẹ chồng không muốn bế cháu? Nếu không muốn, vậy cưới con dâu làm gì?”
Mấy người láng giềng:……
Hình như nói rất có lý.
Dù sao bọn họ cũng không có cách nào tưởng tượng được chuyện một người mẹ chồng không muốn để con dâu mình sinh con, nghĩ lại cũng thấy hơi không có khả năng.
Bà Triệu càng hăng hái, bà ta kêu to hết mức: “Kêu mấy kẻ lừa đảo này ra đây, nếu cô không lấy ra được chứng cứ, hôm nay tôi nhất định phải đưa cô đến đồn công an……”
Mẹ Dung ở trung tâm trận chiến tức điên, lúc bà ấy đang muốn bước ra, một giọng nói lạnh lùng lại có chút lười biếng vang lên, “Muốn chứng cứ sao! Có đây, hơn nữa, không cần làm phiền bà, tôi đã kêu người đến đồn công an báo rồi, không cần nôn nóng, một lát nữa công an sẽ đến đây!”
Đám đông tự động tản ra, Dung Yên thong thả đi ra.
Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người.
Đợi chút, Dung Yên tới đây để xem náo nhiệt sao?
Bà Triệu trợn mắt nhìn về phía người phụ nữ vừa bước tới “Cô là ai?”
Dung Yên nhướng mày, “Tôi là…… Chính là kẻ lừa đảo trong miệng bà đó! Không phải bà muốn chứng cứ sao? Vậy đợi công an tới điều tra, xem rốt cuộc họ sẽ bắt bà hay bắt tôi, chút nữa sẽ biết ngay, không cần nôn nóng.”
Bà Triệu bị câu nói của cô làm nổi giận, đương nhiên, hoảng sợ nhiều hơn.
Vì để không lộ vẻ hoảng loạn ra bên ngoài, bà ta lập tức dùng giọng nói to hơn và giận dữ hơn để che giấu, “Được! Hóa ra cô chính là kẻ lừa đảo đã vu khống tôi, còn muốn lừa tiền của nhà chúng tôi……”
Nói xong liền xông tới định cào nát khuôn mặt của Dung Yên.
Khoảnh khắc mẹ Dung nhìn thấy bà già đó nhằm về phía con gái bà ấy, sắc mặt bà ấy chợt đổi, không chút do dự chắn trước mặt con gái bà ấy.
Tuy nhiên, phản ứng của Dung Yên cũng rất nhanh, cô cũng sẽ không để người phụ nữ này đánh được mẹ của cô.
Trực tiếp kéo mẹ cô sang bên cạnh, người phụ nữ kia bởi vì mất mục tiêu, hơn nữa động tác quá lớn, trực tiếp ngã lăn quay trên mặt đất.
Cũng không biết là do xui xẻo hay thế nào, đúng lúc đập lên hòn đá nhỏ, không chỉ làm rách môi chảy m.á.u mà còn bị gãy một chiếc răng cửa.
Bà ta vừa ngẩng đầu, một miệng máu, vừa đáng thương và đáng sợ.
Dung Yên nói thẳng: “Mọi người nhìn thấy đó! Chúng tôi không hề đụng vào bà ta một ngón tay nào, bà ta thảm như vậy không liên quan gì tới chúng tôi đâu”
Mẹ Dung nhìn thấy người này như vậy, bà ấy hơi không thể kìm chế được biểu cảm trên mặt…… Thật sự là có chút không đành lòng nhìn thẳng.
Tuy nhiên, trong lòng bà ấy thật sự rất vui sướng.
Đáng đời.
“Ôi, trời ơi, bắt nạt người…… Ở đây có người muốn đánh c.h.ế.t một người già như tôi ……”
“Mẹ, mẹ không sao chứ!” Triệu Đại Toàn phản ứng lại vội vàng chạy đến bên cạnh mẹ anh ta.
Mà Hứa Quế Lan cũng bị dọa không hề nhẹ, quan trọng là…… Cả mặt mẹ chồng cô ấy toàn m.á.u me, thoạt nhìn thật sự có chút đáng sợ.
Không còn chút dáng vẻ giống như ngày thường.
Triệu Đại Toàn nhìn thấy một chiếc răng của mẹ rơi mất, anh ta tức điên, sau đó trực tiếp quay về phía vợ, người đang ngây ra ở đó như một khúc gỗ.
Anh ta càng thêm tức giận.
Vì thế anh ta tức giận quát Hứa Quế Lan: “Hứa Quế Lan, cô c.h.ế.t rồi sao? Còn không qua đỡ mẹ tôi.”
Hứa Quế Lan lập tức giật mình, sau đó nhanh chóng đi tới bên cạnh mẹ chồng, “Mẹ, mẹ, mẹ không sao chứ……”
Bà Triệu nhìn thấy cô ấy, lửa giận trong lòng càng bùng cháy, “Đi, đánh gãy một cái răng của kẻ lừa đảo kia cho tôi……”
Bởi vì thiếu mất một cái răng dẫn tới bà ta nói chuyện có chút lọt gió.
Hứa Quế Lan không dám, “Mẹ, cô, cô ấy không phải kẻ lừa đảo……”
Nếu thật sự đánh Dung Yên, vậy sao Dung Yên chịu chữa bệnh cho cô ấy nữa chứ? Về chuyện liên quan tới sinh con, Hứa Quế Lan lại không hề ngốc đâu.
Dù sao Dung Yên đúng là đã từng nói sẽ trị cho cô ấy.
“Mẹ, mẹ hiểu lầm rồi, cô ấy không phải kẻ lừa đảo……”