“Đồng chí, cảm ơn rất nhiều!”
“Không cần cảm ơn, tôi cũng vì em gái mình mà thôi…… Lúc nãy bởi vì sốt ruột, tôi ra tay có hơi nặng, cho nên xin các anh thứ lỗi, dù sao thì bọn họ có bốn người, đều là những người tàn nhẫn, nếu như tôi không quyết đoán, vậy thì không có cách nào giữ bọn họ lại được.”
Cô đánh gãy chân người đàn ông, lại làm lệch cằm của người phụ nữ kia…… Cô không cho rằng mình tàn nhẫn, nếu không phải là người tuân thủ pháp luật, có lẽ cô đã trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t những tên buôn người c.h.ế.t tiệt này rồi.
Người cảnh sát đứng đầu ngay lập tức nói: “Không cần lo lắng, những chuyện cô làm là phòng vệ chính đáng, cô đã giúp chúng tôi bắt những kẻ buôn người này, lại giải cứu những cô gái bị hại này, chúng tôi thay mặt những người bị hại và gia đình họ cảm ơn cô!”
Bắt được những người này, bọn họ có thể lần theo manh mối của bọn chúng để bắt lũ đồng phạm.
Từ đó mà tìm được những đứa trẻ và phụ nữ bị chúng buôn bán.
Nếu thuận lợi thì sẽ giải cứu được rất nhiều người.
Cho nên bọn họ thực sự rất biết ơn.
“Như vậy đi, mọi người ở chỗ này cũng không thể ngủ, vẫn còn mấy giờ nữa mới đến bình minh, mọi người về chung với chúng tôi đi, đến lúc đó, chúng tôi sẽ sắp xếp nhà khách cho mọi người, cũng có thể ngủ được mấy tiếng đồng hồ.”
Những cô gái khác…… thì bọn họ nhất định phải đưa về, sau khi thẩm vấn xong, ngày mai sẽ sắp xếp người đưa bọn họ về nhà.
Dung Yên suy nghĩ một lát, chỗ này thật sự không thể ở lại, mà chuyến tàu ngày mai đến lúc chín giờ.
Vì thế cô liền gật đầu đồng ý, “Vậy thì làm phiền mọi người rồi.”
Một cảnh sát trẻ tuổi vội vàng nói: “Không phiền, không phiền.”
Thế là một đám người đi theo cảnh sát về, bọn họ lái một cái xe đến đây, không thể ngồi quá nhiều người, cũng may vẫn còn cái máy kéo này.
Vì thế ngoại trừ tài xế, Dung Yên cùng Tần Mai và ba cô gái khác ngồi lên máy kéo.
Còn Hồ Lê, cô ấy nhìn thấy không thể ngồi xuống, cho nên tự giác chủ động đi đến cái máy kéo khác, ngồi chung với cảnh sát và mấy tên buôn người.
Dù sao thì bạn trai cũng ngồi chung với cô ấy, không cần phải sợ hãi quá mức.
Khi đến đồn cảnh sát, Dung Yên còn đặc biệt nói chuyện có người tìm những người này đến hại cô và em gái với cảnh sát.
“Đồng chí Dung yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ điều tra rõ ràng chuyện này, bây giờ tôi sẽ dẫn mọi người đến nhà khách.”
Dung Yên nghe thấy lời đồng chí cảnh sát nói thì nói một tiếng cảm ơn!
Bởi vì thư giới thiệu do cảnh sát viết, nhà khách nhanh chóng mở phòng cho bọn họ.
Không chỉ có một phòng, lại mở thêm ba phòng, ba cô gái kia ở một phòng, ngoài ra chính là Tống Phong và Hồ Lê mỗi người một phòng, bởi vì bọn họ còn chưa kết hôn, không thể ở chung một phòng được.
Dung Yên và Tần Mai vào phòng bọn họ ở, “Mai Tử, chúng ta đi rửa mặt trước đã.”
Bây giờ cô không tiện lấy quần áo mới ra ngoài, cho nên chỉ có thể tạm thời chịu khó một chút.
“Vâng.” Tần Mai ngoan ngoãn gật đầu.
Tầng một của nhà khách có phòng tắm, hai người bọn họ đi rửa mặt rồi trở về phòng.
Tần Mai vẫn rất vui vẻ, bởi vì buổi tối có thể ngủ cùng chị dâu cả.
Đội trưởng Lục tìm kiếm bên ngoài gần như suốt đêm, thẳng đến rạng sáng bốn giờ mới trở về.
Anh ấy vào đồn cảnh sát, chuẩn bị tìm đại một nơi nghỉ ngơi trong chốc lát.
Lúc này, nhân viên trực ban chạy đến trước mặt anh ấy, giọng điệu rất hưng phấn, “Đội trưởng Lục, tìm được người rồi.”
Đội trưởng Lục vốn đang rất mệt mỏi, vừa nghe thấy lời này, anh ấy lập tức có tinh thần, “Cậu nói cái gì? Tìm được người rồi? Tìm thấy ở đâu?”
“Mấy giờ trước, có một cuộc gọi từ ga Cao Nam, nói người ở chỗ bọn họ, chính là cô bé Tần Mai chúng ta muốn tìm, sau đó lúc một giờ rưỡi sáng, đồn cảnh sát Cao Nam cũng gọi điện thoại đến, nói rằng có một nữ đồng chí tên Dung Yên đã bắt được bốn kẻ buôn người, đồng thời giải cứu Tần Mai, ngoài ra còn cứu thêm sáu nữ đồng chí khác nữa, bây giờ đồng chí Dung Yên và cô bé Tần Mai đang ở trong nhà khách do bọn họ sắp xếp rồi.”
“Tôi muốn thông báo cho anh, nhưng lại không biết các anh đang ở đâu.”
Đội trưởng Lục nghe xong liền mở to hai mắt nhìn, trên mặt lộ vẻ vô cùng khó tin.
“Cậu nói đồng chí Dung Yên đuổi đến ga tàu hỏa Cao Nam? Còn bắt được bọn buôn người? Còn tìm được người? Đồng thời còn giải cứu những nữ đồng chí khác nữa à?”
Sao anh ấy nghe mà thấy chóng mặt thế nhỉ?
Nhân viên trực ban gật đầu, “Đúng vậy, nhân viên trực ban của ga tàu lửa và đồn cảnh sát Cao Nam đều gọi đến đây, đã xác nhận đúng như vậy, bọn họ nói đồng chí Dung Yên có lẽ sẽ ngồi tàu lửa chuyến sáng mai về đây.”
Đội trưởng Lục:……
Bọn họ ở đây tìm kiếm cả đêm mà không phát hiện được gì, cô ấy ngay từ khi xảy ra chuyện, đã ngồi tàu lửa đuổi theo bọn họ rồi.
Cô gái này lợi hại như vậy…… Có phải muốn lên trời luôn không vậy?
“Được, tôi biết rồi.” Không được, anh ấy phải tự mình gọi đến đồn cảnh sát Cao Nam xác nhận.
Bảo những người khác đi nghỉ ngơi, anh ấy vội vàng trở về phòng làm việc của mình, đến lúc anh ấy gọi điện thoại đến đồn cảnh sát Cao Nam để xác nhận, lúc này anh ấy mới không thể không tin.
Ngay sau đó anh ấy bật cười…… Nữ đồng chí Dung Yên này, nếu không làm cảnh sát, vậy thì cũng thật có lỗi với sự nhạy bén của cô ấy
Tìm được người rồi, anh ấy cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Hơn nữa, trong cuộc điện thoại vừa rồi, anh ấy quyết định hợp tác với đồn cảnh sát Cao Nam bên kia, nghiêm túc đả kích những băng đảng phạm tội bắt cóc phụ nữ trẻ em kia.
Nhưng mà, bây giờ còn có chuyện này cần phải làm, đó là thông báo cho cả nhà Tần Dã, để bọn họ không phải lo lắng.
Hơn nữa, hình như Tần Dã vẫn còn đang tìm người.
Nghĩ đến đây, anh ấy liền đứng dậy, chuẩn bị đến nhà Tần Dã ngay bây giờ.
Đúng lúc này, cảnh sát trực ban Tiểu Trương chạy tới, giọng nói còn có chút kích động, “Đội trưởng Lục, đội trưởng Lục, đồng chí Tần Dạ bắt được hai người……”