“Đúng vậy, mười mấy người ập vào đánh anh cả tôi…… Đánh anh ấy suýt chết……”
Vẻ mặt Tiểu Lý trở nên nghiêm túc, “Cậu chờ một chút, tôi đưa cậu đi tìm đội trưởng Lục.”
Tiểu Lý dẫn người tới văn phòng của đội trưởng Lục, vừa đúng lúc đội trưởng Lục vì buổi trưa bận rộn vẫn chưa ăn cơm, hiện giờ đang ăn.Sát
“Đội trưởng Lục, cậu ấy tới báo án, em trai của người tên Thiết Trụ sáng nay.”
Đội trưởng Lục nghe vậy, cũng không ăn cơm nữa, “Cậu nói tình hình trước đi, Tiểu Lý làm biên bản.”
Thiết Ngưu cũng không nhút nhát, cậu ấy lập tức kể lại toàn bộ mọi chuyện buổi sáng……
Đến cuối cùng khi Thiết Ngưu nói đưa người đến nhà người bạn thì đội trưởng Lục và Tiểu Lý còn tưởng bản thân nghe nhầm.
“Cậu nói người đó được đưa đi đâu?”
Thiết Ngưu thiếu kinh nghiệm xử lý những trường hợp giao tiếp như thế này, bị hỏi như vậy, hơn nữa đội trưởng Lục lại cau mày, lúc này cậu ấy hơi khó xử, “Vốn dĩ, bác sĩ nói anh cả tôi không cứu được, cần đem về nhà chuẩn bị hậu sự, họ nói anh không qua khỏi đêm nay, sau đó, anh Tần của tôi đưa vợ anh đến, nói vợ anh Tần có thể cứu…… Sau vài giờ, đã cứu được người, nhưng mà, chúng tôi chưa gặp được người, nói sáng ngày mai tỉnh lại rồi gặp……”
Đội trưởng Lục:……
Tiểu Lý:……
Đây là trò đùa gì thế.
Bác sĩ nói không cứu được, người khác có thể cứu?
Bọn họ không tin.
Đội trưởng Lục phản ứng lại lập tức liền đứng dậy, anh ấy nói với Thiết Ngưu: “Đi, bây giờ chúng ta tới nhà anh Tần đó của cậu xem ngay.”
Chuyện này còn không ầm ĩ sao? Sao anh ấy không biết trấn nhỏ này có người có y thuật cao như vậy? Người sắp c.h.ế.t còn có thể được cứu sống, hơn nữa còn có thể phẫu thuật kiểu này.
Tuyệt đối không thể.
Người khác có thể không hiểu, nhưng tốt xấu gì anh ấy cũng xuất thân từ quân đội.
Làm phẫu thuật đâu phải là chuyện đơn giản như vậy, không chỉ cần thuốc mà còn cần phải có thiết bị và dụng cụ, môi trường để thực hiện phẫu thuật cũng có yêu cầu rất cao.
Chuyện này không thể cứ búng lưỡi là thực hiện được.
Thiết Ngưu nghe thấy câu này, không khỏi há hốc mồm.
Cậu ấy còn nhớ rõ lời nói mà vợ anh Tần nói trước đó, “…… Nhưng, anh Tần nói trưa mai mới có thể đến đó……”
“Vụ án này không phải là nhỏ, cần phải qua ngay bây giờ.”
Đội trưởng Lục một khi đã cứng rắn, Thiết Ngưu trực tiếp sợ hãi, làm sao có thể từ chối, đành phải dẫn người đi.
Tiểu Lý đương nhiên muốn đuổi theo, cái này…… Cậu ấy cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.
Đội trưởng Lục đạp xe đạp, còn tiểu Lý cũng đi một chiếc, chỉ là yên sau xe đạp của cậu ấy chở theo Thiết Ngưu.
Không bao lâu sau, họ đã đến cửa nhà Tần Dã.
“…… Chính là chỗ này.” Thiết Ngưu nhảy xuống, trong lòng cậu ấy rất bất an.
Hiện tại cậu ấy dẫn công an đến đây, chút nữa không biết phải giải thích với anh Tần như thế nào!
Đội trưởng Lục nhìn căn nhà này, anh ấy ra hiệu cho Tiểu Lý bước tới gõ cửa.
Tuy nhiên, Thiết Lâm lại nhanh hơn một bước, “Anh Tần, mở cửa, là tôi, Thiết Ngưu.”
Thiết Lâm và Tần Dã đều ngồi trong sân.
Nghe thấy tiếng kêu bên ngoài. Thiết Lâm sững người một chút, “Là anh hai của tôi.”
Sao anh ấy lại quay lại?
Thật ra vừa rồi Tần Dã có nghe thấy tiếng xe đạp, hơn nữa là hai chiếc, lúc này nghe thấy tiếng Thiết Ngưu gọi thì trong lòng đã hiểu rõ.
Đứng lên đi qua mở cửa, khi nhìn thấy người đứng bên ngoài đúng là đội trưởng Lục và công an Lý, anh không ngạc nhiên lắm.
Nhưng khi đội trưởng Lục và Tiểu Lý nhìn thấy Tần Dã, bọn họ khá kinh ngạc và bất ngờ.
Đội trưởng Lục lấy lại tinh thần trực tiếp hỏi: “Tần Dã, sao anh lại ở đây? Đây là sân của anh à?”
Tần Dã gật đầu, “Đúng vậy, mọi người vào rồi nói.”
“Được.” Đội trưởng Lục cũng muốn tìm hiểu xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra ở đây. Vì thế không chút do dự bước vào ngay.
Tuy là trong lòng Tiểu Lý có quá nhiều nghi vấn, nhưng nhìn thấy đội trưởng Lục đi vào, tự nhiên cậu ấy cũng nhanh chóng theo vào.
“Anh Tần, xin lỗi……” Thiết Ngưu bị bỏ lại phía sau vẻ mặt áy náy.
Tần Dã chỉ nói một câu không sao, rồi đi về phía đội trưởng Lục.
Bên phía đội trưởng Lục quan sát viện này, phát hiện viện này rất ổn.
“Tần Dã, không ngờ đây cũng là nhà của anh.”
“Cái này là do trước kia ba tôi mua.” Tần Dã không giải thích quá nhiều.
Đội trưởng Lục đương nhiên cũng không phải tới để kiểm tra nhà, anh ấy thoải mái hỏi thẳng: “Vậy Thiết Trụ đó ở đây sao? Chúng tôi có thể đến xem được không?”
Tần Dã suy nghĩ, “Chờ một chút, để tôi hỏi vợ tôi”
Tuy đội trưởng Lục kinh ngạc, nhưng vẫn gật đầu, “Được.”
Tần Dã sải bước đi tới một phòng khác, tuy nhiên, anh vẫn chưa bước vào phòng, đúng lúc cửa phòng vừa mở ra, Dung Yên đi ra.
“Vợ, đội trưởng Lục đến, anh ấy muốn gặp Thiết Trụ.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT