Năm 1090, Tân Nguyên Lịch.Cao Khu Bắc Thành, Bình Viên khu ở trọ.Trời rạng sáng, mưa xuân lất phất, cùng bầu không khí lặng yên buổi sáng làm cho tâm thần người phi thường thanh thản.Phía trước Bình Viên khu ở trọ, một người đàn ông trung niên khoảng chừng bốn - năm mươi tuổi dẫn đầu đi phía trước tiến vào, đằng sau theo một người khoác một thân áo da dài đen, cao có chừng một mét tám ba - một mét tám lăm, thân hình bề ngoài trông có chút đơn bạc, tay trái kéo theo một chiếc vali đen, trên đầu khoác lên mũ áo khiến người ta trông không rõ mặt.
Nhưng có thể từ nửa mặt dưới phán đoán đây là một nam nhân trẻ tuổi.Hai người một trước một sau hướng vào khu trọ thẳng tới phía trước một trong bảy khu nhà."Ha ha, thế nào, nơi này rất rộng lớn đúng không, đây chính là khu trọ hạng nhất ở Cao Khu Bắc thành rồi, người trẻ tuổi, cậu sẽ không cảm thấy sai lầm khi chọn nơi này."Người đàn ông trung niên phía trước cười một tiếng, giọng khàn khàn mở miệng.
Giọng nói của hắn phi thường khó nghe, cho người một loại cảm giác khản đặc cùng khó thở, làm cho người ta sẽ chú ý giọng của hắn hơn là nội dung mà hắn truyền đạt, hẳn là có vấn đề về dây thanh.""Ừm."Nam nhân phía sau đáp lại một câu, thanh âm của hắn cực kỳ bình tĩnh cùng đạm mạc.
Hắn trả lời trống không như là không muốn nhiều lời, trung niên nhân phía trước dường như cũng hiểu được liền im lặng lại tiếp tục đi về phía trước.Bầu không khí lại một lần nữa trở lại trầm mặc chỉ còn tiếng giày bước trên nền đường phát ra âm thanh lộp cộp.Trầm mặc mãi đến khi tới nơi, trung niên nhân mới một lần nữa mở miệng: "Nơi này là Bình Viên Khu trọ số 6 khu nhà, còn đây là chìa khóa cùng số phòng cậu có thể dọn tới ở."Người đàn ông trung niên mỉm cười đưa cho người kia một chiếc chìa khóa cùng một tấm thẻ phòng liền xoay người nhanh chân rời đi.Cầm lấy chìa khóa cùng tấm thẻ, hắn xem trên tay một phần sơ sài bản đồ đánh dấu số phòng, kéo lấy vali giảo bước đi lên, tìm kiếm gian phòng số ba trăm bốn mươi lăm.Ba mươi phút sau, hắn đứng trước một gian phòng, thở ra một hơi.
Bởi phía trên có đánh số ba trăm bốn mươi lăm, cũng không trách lâu như vậy mới tìm được nơi này bởi vì khu trọ này thật rộng lắm.
Hắn quẹt vào tấm thẻ, cắm vào chìa khóa mở cửa bước vào trong.....Bước vào nơi ở mới, bỏ vali sang một bên hắn đi một vòng nhìn khắp nơi một lần đánh giá nơi này.
Căn phòng rộng khoảng chừng bảy lăm mét vuông, có đầy đủ mọi tiện nghi có phòng tiếp khách, phòng tắm rửa và vệ sinh cùng phòng ngủ.Chúng được bố trí khá hợp lý.
Hắn như có chút hài lòng gật nhẹ đầu, quay sang một bên vali cầm vài món trang phục thường ngày sải bước đi về phía phòng tắm....Từ nơi phòng tắm bước ra, lúc này hắn để chân trần cùng chỉ mặc một chiếc quần trắng ống rộng dài quét đất, để lộ chút trắng nửa thân trên, không quá cường tráng nhưng cho người một loại cảm giác cực kì có sức bật.
Mấy bước đi tới phía trước gương soi, hắn vuốt lên mái tóc đen dài qua vai, lộ ra khuôn mặt một thiếu niên tuấn lãng.
Nhưng bởi góc cạnh rõ ràng, sống mũi có chút thẳng, mí mắt lại hơi có buông xuống một chút, làm cho người ngoài nhìn vào có một loại cảm giác lạnh lùng.Hắn tên gọi là Mạc Phong, năm nay vừa tròn 18 tuổi.
Hắn vốn cũng không phải người đến từ thế giới này, mà là đến từ một thế giới khác, một thế giới mà mọi người đều là người bình thường, một thế giới không sở hữu siêu phàm vật chất cùng sức mạnh.Bởi một lần ngoài ý muốn mất mạng, đến khi bắt đầu mơ hồ có lại ý thức một lần nữa thì hắn đã xuất hiện tại thế giới kỳ lạ này.
Một thế giới mà một con người có thể có được sức mạnh siêu phàm, thậm chí so với thế giới cũ, chính là một loại thần linh.Khi đó, sau khi hoàn toàn thanh tỉnh, hắn liền phát hiện mình bây giờ thậm chí còn chưa tròn một tuổi, thế mà bị bỏ ở một trại trẻ mồ côi nào đó ở Thấp khu Phong Vân thành.
Mãi cho tới năm lên 3 tuổi hắn liền được người nhận nuôi, trải qua một cuộc sống mà đến bây giờ hắn còn không muốn nhớ lại.Sau này, bởi vì một lý do đặc biệt, cho nên hắn chuyển đến thấp khu Bắc Thành để theo học.Ở thế giới này tại nhân tộc địa bàn mỗi khu vực đều có diện tích rất rộng lớn, có khoảng một nửa địa cầu diện tích lớn, hơn thế nữa mỗi khu vực cũng không phải san sát cạnh nhau mà khoảng cách rất lớn, muốn di chuyển từ thành này tới thành khác thậm chí đều phải vượt qua mấy tòa siêu cấp truyền tống trận.Các tòa thành đều sẽ phân chia thành Cao Khu cùng Thấp Khu.
Cao Khu là khu vực trung tâm của một tòa thành cũng gần như cổ đại thời xưa nội thành cùng ngoại thành vậy.
Người bình thường vẫn sẽ giáo dục trẻ em các kiến thức cơ bản như thường cho tới năm mười bảy tuổi các trường học sẽ tổ chức một lần kiểm tra xem có hay không có thể cảm nhận cùng hấp thụ Linh Năng.Từ lúc này con đường sẽ chia làm hai con đường một con đường chính là người có thể Hấp Thụ Linh Năng rèn luyện, loại này sẽ được đưa đến Võ Đại Học Viện ở cao khu bắt đầu rèn luyện, còn nếu là không thể thì chỉ có thể tăng tiến bằng năng lực cùng phát triển ở thế giới của người bình thường.Hắn bởi vì năm mười bảy tuổi được giám định lần một chính là có thể hấp thu linh năng nên mới chuyển tới nơi này để sống, chờ đợi cùng chọn một Võ Đại Học Viện nào đó để tham gia kỳ giám định lần hai cùng nhập học."Đinh, Đinh,..." âm thanh thông báo điện thoại đúng lúc này vang lên đánh gẫy hắn suy tư.
Hắn vươn tay qua góc bàn cầm lấy mở ra xem xét."Ngân Võ học viện?" Mạc Phong buông xuống mi mắt khẽ nói thầm một tiếng.
Xong hắn cũng liền chẳng để ý đến, quăng điện thoại sang một bên sải bước đến phòng ngủ....Một giấc cho tới tận khuya mới tỉnh lại vì đói.
Bởi vì không biết tự làm đồ ăn, từ trước cho tới bây giờ đều là thức ăn đi gọi hoặc là ăn ở ngoài.Chậm rãi ngồi dậy, vươn tay cầm chiếc áo sơ mi đen, buộc sơ lại mái tóc, quơ lấy tấm khăn ướt lau lau mặt, chậm rãi đi ra khỏi phòng hướng đến khu vực nhà ăn....Vừa bước vào khu nhà ăn, Mạc Phong liền nhíu mày vì nơi này quá đông người cùng ồn ào.Nghĩ lại thì, nơi này cũng là nơi cho năm nay hầu hết tất cả mọi học viên chuẩn bị đăng ký đến học viện nơi ở lại trước khi đăng ký.Mà ở Cao Khu bắc thành này, ngoài 5 đại học viện lớn là Ngân Võ Học Viện, Xích Võ Học Viện, Ma Võ Học Viện, Minh Võ Học Viện,Kim Võ Học Viện...!Thì còn có vô số các học viện lớn nhỏ khác.Mà dưới mắt bây giờ, hiển nhiên chính là tình huống bình thường mà đầu năm nào cũng diễn ra.Hắn không để ý đến nữa, đang muốn tìm một nơi vắng người để ngồi thì đúng lúc này, một cái giọng nữ lanh lảnh từ phía bên truyền vào hắn trong tai :“Bên kia là Mạc Phong phải không, thật là khéo, ngươi cũng ở nơi này."Mạc Phong đang định tiến về phía nơi trống mình vừa tìm được, nghe âm thanh bất đắc dĩ chỉ có thể quay đầu hướng về phía nơi âm thanh phát ra nhìn lại.Bên phải một chỗ bàn ăn đang ngồi đấy có 5 - 6 người, người gọi hắn chính là một cô gái tràn đầy khí chất thanh xuân hoạt bát của thiếu nữ, một đôi mắt to phảng phất bất cứ lúc nào cũng như đang cười, đứng dậy đang hướng hắn vẫy vẫy tay.….