Tác giả: Phát Mầm Đích Ngư (发芽的鱼) Đề cử + Văn án: 𝔐𝔢𝔞𝔫𝔱 𝔱𝔬 𝔪𝔢 Editor: Yeong Beta: Bo Link raw: zhihu.com/.../section/1550133405064540161... Ảnh: Pinterest
Văn án
Vô tình xuyên không vào trong tiểu thuyết bệnh cuồng, chiếm hữu, tôi trở thành nhân vật nữ phụ trong đó, vừa ác độc vừa điên khùng, làm nhục nam chính, hành hạ nam chính, thế nên sau này bị nam chính biến thành tù binh.
Tôi hoang mang lo sợ nhìn nam chính Triệu Mộc Thần, là cúi xuống nhìn, vì hắn đang quỳ trên đất, thân trên để trần, ở dưới là một chiếc quần vải mỏng, mà ngoài trời gió lạnh căm căm, da hắn cũng đã tí tái đi vì lạnh.
Nghĩ đến kết cục ngày sau, ta vội vàng quỳ xuống, chẳng phải để cầu xin thương xót, tha thứ gì đâu mà là để dang rộng vòng tay, khoác lên người hắn chiếc áo choàng cáo đỏ.
“Lạnh lắm à? Lạnh lắm phải không? Nhưng làm sao mà lạnh bằng lòng ta được? A Thần à, lần sau đừng chọc giận ta nữa nhé. Sau này chàng nhất định phải ngoan ngoãn, ta thực sự không hề muốn thương tổn chàng. Mỗi lần trách phạt chàng là mỗi lần lòng ta đau như cắt, đau hơn chàng gấp trăm ngàn lần.”
Chỉ trong tích tắc, ta đã bịa ngay ra được một lý do chính đáng cho mọi việc mà nguyên chủ đã làm.
Ánh mắt Triệu Mộc Thần bỗng tối sầm lại, rõ ràng là rất kinh ngạc trước hành động và lời nói này của ta, nhưng hắn vẫn ngoan ngoãn đáp lại một chữ “Được”.
Cho dù biết chữ “được” này mang theo chút sợ hãi đối với nguyên chủ, nhưng đối với ta, thế cũng đủ rồi.