Trên sân thượng, đâu đâu cũng có nhân viên làm việc tấp nập.
Phạm Tuyền cúp điện thoại rồi đưa điện thoại sang, nhìn người đeo kính râm bản to đang đứng dựa vào lan can xi măng rồi hỏi: “Cứ đuổi người như vậy không vấn đề gì chứ? Dù sao thì cậu cũng kiếm được rất nhiều tiền ở Châu thị rồi, thật sự không nể mặt mũi sao?”
Trữ Khâm Bạch nhận lấy điện thoại rồi tùy ý đặt ở bên cạnh.
Anh đưa chai nước bên cạnh cho Phạm Tuyền rồi nói: “Không cần. Châu thị không còn ổn nữa là chuyện hơn một năm trước đã biết rồi. Bây giờ Trữ Húc Minh đã thuận lợi tiếp quản Thịnh Vũ, nếu đầu óc nhà họ Châu vẫn còn minh mẫn thì việc làm mối có lẽ còn có cơ hội xoay chuyển được. Thật đáng tiếc là mắt nhìn của người nhà họ Châu không được tốt lắm.” 
Phạm Tuyền bật cười, “Cậu đây là đang nói bọn họ nịnh bợ cậu không có tác dụng à? Sao nhìn được rõ thế, chị nói chứ, cậu thật sự không cân nhắc đến việc quay về kế thừa gia nghiệp sao?”
Trữ Khâm Bạch đeo kính râm nên không nhìn rõ biểu cảm, chỉ có một giọng điệu nhàn nhạt: “Chút tiền đó em không thiếu.”
Phạm Tuyền nhún vai.
Cho dù bọn họ đã quen biết nhiều năm, mặc dù không biết nguyên nhân cụ thể nhưng cô lựa chọn tôn trọng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play