Loại hình ở Tây Uyển khác biệt với khu biệt thự ở Đông Hồ, là kiểu sân vườn Trung Quốc hiện đại, xe đi qua cổng phải lái một lúc mới dừng lại trước một cánh cửa lớn bằng gỗ màu đỏ có chạm khắc sơn mài.
Bởi vì đã đánh tiếng trước nên đã có ba người đứng đợi bên ngoài từ sớm. Người đi trước là một bà lão đầu tóc bạc phơ, đầu đội khăn choàng gấm. Mái tóc của bà được để gọn gàng, đeo hoa tai ngọc trai, khí chất vô cùng tao nhã.
Phượng Thải Tiêu, bà ngoại của Trữ Khâm Bạch.
Bà là nữ chủ nhân của nhà họ Tần, một gia đình văn học, mất chồng ở tuổi trung niên, về già lại mất con gái nhưng số phận lại không đánh gục được bà. Sau khi cháu ngoại duy nhất Trữ Khâm Bạch được mười tuổi, bà gần như một tay nuôi nấng anh nên tình cảm vô cùng đặc biệt.
Lúc này nhìn thấy có người xuống xe thì bà đi lên trước đón, ngẩng đầu lên vừa nhìn gương mặt anh đã nói: “Gầy đi rồi.”
Một tay Trữ Khâm Bạch ôm vai bà cụ, sau đó cười nói: “Mỗi lần thấy con đều bảo gầy đi rồi, nếu con thật sự gầy đi thì thím Trương đã sớm cáo trạng với bà rồi chứ gì.”
“Con còn nói nữa à. Một lần đi quay phim đến núi sâu rừng già là ở lại liền mấy tháng, bà ấy muốn cáo trạng thì cũng phải nhìn thấy con chứ.” Bà cụ vỗ lên tay anh, sau đó hỏi: “Không phải nói qua hai ngày nữa mới đến à? Sao qua đây sát giờ cũng không báo sớm một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT