Tôi không biết tại sao mình lại tồn tại trên đời. Tôi rất muốn biết ý nghĩa của sự tồn tại này là gì? Liệu có ai thật sự yêu thương tôi?
Năm bốn tuổi, gia đình tan vỡ, tôi sống cùng ba, và người ông ấy yêu, một người đàn ông…
Tôi đã không còn thiết tha gì đến cuộc sống của chính mình, tôi cảm thấy nó như địa ngục, người cha ruột thịt của tôi lại luôn dùng roi mây đánh tôi, trong khi người yêu của ông lại luôn bảo bọc, nhẹ nhàng, chăm sóc tôi.
Cứ ở trong bao cảm xúc ngổn ngang rối rắm, tôi không hiểu mình phảio đối mặt với cả hai thế nào, tôi rất muốn từ bỏ tất cả.
Cho tới khi tôi gặp Trịnh Hữu Phong, một người khiến tôi thật sự cảm giác được mình không cô đơn, vẫn có người chịu ở bên mình, lắng nghe và thấu hiểu mình….