Sáng hôm sau, cô được xuất viện về nhà để tĩnh dưỡng. Anh luôn sát sao ân cần chăm sóc cô luôn cho cô cảm giác bình yên. Anh đưa cô đi du lịch đi chơi khắp nơi, đưa cô đến Pháp. Anh đã đặt sẵn một phòng tổng thống, bước vào họ cất đồ rồi anh đưa cô đi ăn đi dạo và rồi cuối cùng cô cũng chịu nở nụ cười. Trái tim của anh như được sưởi ấm bằng nụ cười ấy vậy. Buổi tối, anh đưa cô đi ngắm thành phố hoa lệ, họ cùng nhau dùng bữa tại một nhà hàng sang trọng. Dùng bữa xong, anh cùng cô nắm tay nhau hẹn hò như những cặp tình nhân khác. Cô bổng nhiên cất tiếng nói:

- “ Cảm ơn anh, Thiên Cảnh”

Anh vô cùng vui sướng khi cô mỏ miệng để nói chuyện, anh đáp:

- “ Chỉ cần em được hạnh phúc anh bằng lòng chấp nhận tất cả”

Nghe vậy cô rơi những giọt nước mắt của hạnh phúc rồi kiễng chân hôn lên má anh. Cứ như thế tinh thần cô đã phấn chấn, vui vẻ hơn, cô thầm cảm ơn thượng đế đã ban cho cô một người đàn ông tốt như vậy. Anh dẫn cô đi mua quần áo, nhân lúc anh bận nghe điện thoại không để ý cô liền mua một bộ váy gợi cảm, cô quyết định đây là món quà cô dành tặng anh sau thời gian anh chăm sóc cô. Hai người cùng nhau đi về khách sạn, cô bảo:

- “ Anh đi tắm trước đi em ngồi nghỉ một lát sẽ tắm sau”

Anh liền gật đầu rồi bước vào phòng tắm, tắm xong anh bước ra mà chỉ có một chiếc khăn tắm trên người khiến cô ngượng chín mặt, thấy vậy anh liền mỉm cười gian ác, cô vội xách bộ váy chạy vào phòng tắm. Một lúc sau, cô bước ra với bộ váy gợi cảm, khoét sâu xuống ngực, lộ rõ bờ vai trắng nõn nà, vòng eo và đôi chân thon thả của cô cộng thêm với mái tóc bụng xoã khiến dục vọng trong anh trào dâng mạnh liệt. Anh lập tức tắt đèn, vội đẩy cô xuống giường, khoá cô lại bằng một nụ hôn, từ từ cởi váy cô ra, bắt đầu hôn từ dưới lên bảo:

- “ Anh sẽ nhẹ nhàng”

Rồi anh từ từ đưa vào, hôn tới tấp lên cổ, lên vòng ngực rồi xuống đôi chân thon dài của cô:

Cô kêu lên:

- “ Chậm chút! Chậm thôi, Thiên Cảnh”

Cùng với đó là hơi thở hổn hển và tiếng kêu của cô:

- “A…a…a…Ư…ư…ư”

Càng lúc anh đi vào càng nhanh, cảm giác như anh đang điều khiển cơ thể của cô vậy:

- “ Ư…ư…A…”

Cô không thể kiểm soát được hơi thở của mình:

- “ Phù…phù…Ư…a”

Vài giờ đồng hồ sau, cô đã mệt bã người, cuối cùng anh cũng chịu dừng lại, ghé sát vào tai cô:

- “ Em đã thỏa mãn chưa?”

Mặt cô đỏ bừng quát:

- “ Anh là đồ cầm thú”

Rồi giả vờ thút thít khóc khiến anh cuống cuồng dỗ ngọt:

- “ Anh xin lỗi! Lần sau anh, sẽ nhẹ nhàng hơn nhé!”

Nghe vậy cô bật cười trêu anh, anh lại khoá cô lại bằng mệt nụ hôn, cô liền đẩy anh ra, quay lưng lại phía anh và ngủ. Lúc này trên môi cô đã nở nụ cười hạnh phúc. Anh tiến lại gần ôm cô. Họ cuốn quýt nhau cả đêm, chính tình yêu của anh đã giúp cô chữa lành vết thương lòng của cô, khiến cô càng tin vào tình yêu và yêu anh hơn. Cảnh xuân đêm nay càng khiến họ trở nên yêu nhau hơn.

Hôm sau, họ thức dậy và chuẩn bị quay lại thành phố A. Trên chuyến bay, đã có một nữ tiếp viên hàng không để ý đến anh, cô ta đẩy xe nước uống đến gần anh, cởi một khuy áo xuống:

- “ Thưa ngài, ngài muốn dùng gì ạ?”

Anh liền đáp:

- “ Cho tôi một Capuchino nóng”

Cô tiếp viên liền lấy cốc cà phê đưa anh giả vờ vuốt nhẹ qua tay mà cô ngồi bên cạnh đang giả vờ ngủ, chưa thấy anh có phản ứng gì liền giận không nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play