Lần này phản ứng thuốc của Giản Phi Ngữ mạnh hơn lần trước, vừa vào sân hắn đã uống kha khá, giờ tác dụng thuốc chưa hết đã uống lại, tác dụng phụ lớn hơn trước rất nhiều.
Đôi mắt của Giản Phi Ngữ bị tụ máu nghiêm trọng, càng ngày càng đỏ au.
Bạch Nghị Nhiên thấy vậy, bảo Giản Phi Ngữ lấy kính râm ra đeo, nhưng đầu óc Giản Phi Ngữ như cỗ máy rỉ sét, nghe cũng như nghe mà thôi.
Bạch Nghị Nhiên lặp lại lần nữa: “Giản Phi Ngữ, đeo kính râm.”
Lần này Giản Phi Ngữ nghe thấy, hắn sờ soạng khắp người nhưng không thấy kính râm ở đâu: “Tôi không có kính râm.”
Bạch Nghị Nhiên xụ mặt xuống: “Trước khi thi đấu đã nói là phải mang kính râm theo cơ mà?”
Đầu óc Giản Phi Ngữ đã mất khả năng tư duy, nghe Bạch Nghị Nhiên nói vậy cũng không cho ra phản ứng, thậm chí không nhớ vì sao mình không chuẩn bị kính râm, chỉ biết lặp lại một câu nói: “Tôi không có kính râm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT