“Mắt…… mắt làm sao thế kia?” Chử Minh cũng hoảng hồn khi nhìn thấy đôi mắt của Mông Soái.
Yến Trường Hạ bước tới kiểm tra, phát hiện hai mắt Mông Soái đã bị tụ máu nghiêm trọng, đang lồi lên như mắt ếch, có lẽ áp lực trong não quá lớn khiến hai mắt của hắn bị đẩy ra khỏi hốc mắt, nhìn rất rợn người.
Yến Trường Hạ huơ tay trước mặt Mông Soái, nhưng đồng tử của hắn không hề có tiêu cự, cả người đờ đẫn, “Mắt của hắn…… có lẽ thị lực sẽ bị ảnh hưởng.”
“Nhìn thế này, e không chỉ ảnh hưởng đến thị lực thôi đâu.” Tề Dữ nhìn hai mắt của Mông Soái, da gà da vịt thi nhau trỗi dậy, “Hắn còn sống nổi không, có khi nào dùng thuốc quá liều đột tử chết queo không?”
Yến Trường Hạ lại sờ động mạch cổ của Mông Soái, cảm giác nhịp đập của nó, “Không chết được, nhưng tim đập nhanh thế này, có lẽ là di chứng của việc dùng thuốc, lượng thuốc dùng lần hai nhiều hơn lần đầu khá nhiều.”
Chử Minh không nhịn được, mở miệng nói: “Đúng là tự hủy.”
Từ đầu Tề Dữ đã đoán là uống thuốc sẽ để lại di chứng, nhưng đâu ngờ nó nghiêm trọng đến thế, thấy một người khỏe mạnh trở thành như vậy, cậu chỉ biết thở dài: “Trận đấu kết thúc rồi, đưa hắn tới bệnh viện liền đi, cứu nhanh còn kịp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT