Lưu Tử Ngang nghe Chử Minh nói mình khiêm tốn, chỉ thấy thật buồn cười, Chử Minh mà cũng dám huênh hoang nói bản thân khiêm tốn, chắc những chuyện cậu ta làm ít người biết quá nhỉ?
“Mày mà khiêm tốn không rêu rao à? Mày nhìn lại mình đi, mày chính là thằng quái đản thích làm trò mèo cho thiên hạ đấy!” Lưu Tử Ngang châm chọc nói.
Chử Minh cười lạnh một tiếng: “Tao quái đản, thế mày là cái gì? Chú vịt dỗi hờn? Không bóp cổ mày là mày cứ quang quác mãi đúng không?”
Lưu Tử Ngang giận dữ: “Mày…… Mày thích đánh nhau không?”
“Tới luôn, chắc tao sợ mày quá.”
Chử Minh đứng dậy, khởi động cổ tay: “Vừa hay có nửa tiếng nghỉ ngơi không biết phải làm gì, tao cho mày được mở mang tầm mắt, xem tao có phải cấp A không!”
Nói xong Chử Minh đã đi đường quyền, đấm hắn té lăn xuống đất.
Lưu Tử Ngang ôm mặt rống lên: “Chử Minh, mẹ mày lại đánh lén, thằng khốn nạn!”
“Cú này là vì mày chửi tao quái đản.” Chử Minh ngoắc ngón tay, “Nhào vô, giờ mới bắt đầu này, tao chấp mày đánh trước.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play