Đồi Thỏ

CHƯƠNG 47: BẦU TRỜI LƠ LỬNG TRÊN ĐẦU


2 tháng

trướctiếp

Nghe tiếng Cây Phỉ giậm chân, Bồ Công Anh lập tức nhảy khỏi bờ cỏ. Nếu có một cái hang, hẳn chú đã tìm cách phóng vào đó. Trong tích tắc ngắn ngủi, chú nhìn suốt con đường rải sỏi. Và rồi con chó lao về phía chú và chú quay đầu chạy về phía nhà kho. Nhưng trước khi chạy đến nơi, chú nhận ra mình không thể chạy đến trốn dưới sàn nhà kho. Nếu làm thế chắc chắn con chó sẽ ngừng lại, rất có thể người đàn ông sẽ gọi nó quay lại. Bồ Công Anh phải chạy ra khỏi sân xuống con đường dưới kia. Chú đổi hướng và chạy như bay lên con đường rợp bóng cây du.
Chú không nghĩ là con chó lại bám sát theo chú như thế. Chú có thể nghe thấy hơi thở của nó và nghe tiếng những hòn sỏi lạo xạo dưới chân nó.
"Nó chạy quá nhanh so với mình!" Chú nghĩ "Nó tóm được mình mất!" Chỉ một tích tắc nữa thôi con chó sẽ chồm lên người chú, vật chú ngã xuống đất, đớp lên lưng chú từng miếng và cướp mất đời chú. Bồ Công Anh cũng biết rằng những chú thỏ hoang một khi bị đuổi bắt sẽ lắt léo chuyển hướng rất nhanh, lẹ làng hơn cả đối thủ đang rượt đuổi và đột ngột quay theo hướng ngược lại. "Mình sẽ quay lại." chú tuyệt vọng nghĩ "Nhưng nếu làm thế con chó kia sẽ đuổi mình lên xuống trên con đường này, người đàn ông sẽ kêu nó lại hoặc là mình sẽ phải cắt đuôi nó bằng cách vượt qua hàng rào, vậy thì toàn bộ kế hoạch này chỉ là công toi."
Chú phóng qua con đường chạy xuống chuồng bò. Như Cây Phỉ bảo chú về những việc cần làm thì dường như chú chỉ có nhiệm vụ nhử cho con chó chạy và làm sao để nó đuổi theo mình. Bây giờ chú chạy chỉ đơn giản vì muốn cứu lấy cái mạng mình và chạy với tốc độ chú chưa từng đạt tới bao giờ, một tốc độ mà chú biết mình không thể duy trì được.
Trong thực tế, Bồ Công Anh chạy một quãng đường khoảng ba trăm mét đến chuồng gia súc trong vòng chưa đầy nửa phút. Nhưng khi chạy đến đống rơm ở ngoài cổng thì chú thấy xem ra mình phải chạy mãi mãi. Cây Phỉ và nông trại là chuyện từ đời nảo đời nào rồi. Chú chưa từng làm bất cứ việc gì trong đời ngoài chuyện chạy xuống dưới đường trong nỗi kinh hoàng, cảm thấy hơi thở dồn dập của con chó sát ngay bên hông mình. Bên trong cổng, một con chuột chạy qua ngay trước mặt chú và con chó khựng lại trong giây lát. Bồ Công Anh chạy vào cái chuồng gần nhất rồi cứ đâm đầu chạy giữa hai đống rơm nằm dưới chân cột. Nơi này khá chật hẹp, việc quay người khá là khó khăn. Con chó đã ở ngay bên ngoài, nôn nóng cào bới, rên ư ử trong cổ họng và làm đổ bó rơm buộc lỏng khi nó ngửi chung quanh cột.
"Ngồi im." một con chuột nhắt nói, từ trên đống rơm gần đấy "Nó sẽ đi ngay trong giây lát. Anh cũng biết là chó vốn khác với bọn mèo mà."
"Đó mới là vấn đề." Bồ Công Anh nói, thở hồng hộc, trợn ngược mắt lên chỉ còn toàn lòng trắng. "Tôi không được phép để lạc mất nó, thời gian là tất cả."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp