Vì anh mãi lo chuyện trong bếp, nên lát sau khi đỡ bận thì anh chạy ra xem.

Nhưng chẳng thấy người phụ nữ nào ở đây nữa. Trong lòng anh dâng lên một chút thất vọng điều đó khiến ngày hôm nay của anh dường như chẳng còn vui vẻ như trước.

Phía bên kia, Tinh Tinh đã có được bằng chứng và nhưng đoạn video Kiều Yên và Tiêu Tổng tình tứ với nhau. Cô nhanh chóng đi tìm chị Dao cùng đi sang chỗ của ả ta. Nhìn thấy cô, ả có chút hốt hoảng, lắp bắp nói:

"Cô...cô sao cô lại ở đây?"

"Tại sao tôi lại ở đây á? Nhớ lại xem ai là người đã bỏ thuốc vào đồ uống của tôi?"

"Thuốc...thuốc gì? Tôi không có biết gì hết.”

“Hay cho câu không biết gì hết, cô không biết hay cố tình không biết.”

“Tôi thật sự không biết gì hết, tôi không có đụng vào ly nước cam của cô.”

“Thật sao?”

“Thật...thật.”

Vừa dứt lời thì đã một cái bạt tay vào mặt, ả chỉ biết há hốc mồm. Dường như ả không ngờ cô lại ra tay với mình.

Khuôn mặt này là thứ để cô ta có thể có các vai diễn. Lỡ… lỡ như có chút trầy xước gì đó thì tương lai sau này của cô thì sao?

“Cô phát điên gì thế? Tôi đã nói tôi không có làm mà. Sao cô còn ra tay? Có biết nhờ khuôn mặt này tôi có thể kiếm bao nhiêu tiền không hả?”

Ả ta chạy đến muốn đánh trả lại nhưng đã bị Tinh Tinh kịp thời ngăn cản, thuận tay tát ả thêm một cú nữa.

Do mất đà nên Yên Kiều đã ngã xuống sàn. Tiểu Tinh lạnh lùng cúi xuống, đồng thời nâng cằm của ả ta lên nói:

“Nhờ khuôn mặt này? Phải vậy không hay nhờ kỹ năng tốt mà trụ được với Tiêu Tổng? Còn nữa, tôi chưa nói đêm qua tôi uống gì vậy thì sao cô lại biết là ly nước cam? Tối qua tôi đâu ở cùng chỗ với cô, vậy cô nói thử xem...”

Yên Kiều sững người, ả không ngờ chỉ vì một chút lỡ miệng mà lại bị phát hiện.

Tinh Tinh hất cằm ả ta đi rồi ngả người xuống ghế, mặt đầy sát khí tung ra những hình ảnh mà ả đi khách sạn với các đại gia:

“Nhìn cho kỹ nhân vật chính của những bức tranh này là ai? Hình như cô ham hotsearch lắm nhỉ, có muốn tôi phụ một tay tung những hình ảnh này ra không?”

Không, không được nếu những hình ảnh này mà bị tung ra cô ta chỉ còn có đường chết. Để cứu bản thân mình, buộc phải khai ra người đứng sau mà thôi

"Tôi tôi khai, làm ơn đừng tung nó ra."

“Tốt vậy giờ thì nói xem xem, ai là người đã sai cô làm những việc này?”

“Thật ra, khi gây chuyện với cô xong thì tôi chẳng còn làm gì nữa, sau đó thì Bạch Kha tiến tới, nói với tôi là hắn và Tiêu Tổng đã lên kế hoạch hết rồi. Bảo tôi không cần lo."

Bạch Kha, lại là hắn. Mà hình như cũng đã lâu lắm rồi cô chưa cho hắn một trận nên chưa trưởng thành ra đây mà.

Nếu muốn chơi thì cô sẽ chơi cùng hắn, còn Yêu Kiều, suy cho cùng cô ta cũng chĩ là một quân cờ cho bọn chúng lợi dụng. Trước mắt cứ giữ lại điểm yếu này của cô ta, sau này ắt sẽ dùng đến.

“Lần này tôi tha cho cô, tạm thời cũng không tung những hình ảnh này ra, nhưng cô hãy nhớ cho rõ tốt nhất đừng chọc vào tôi. Tôi có máu điên đấy, cô sẽ không biết chuyện gì sẽ xảy ra đâu."

“Được… được tôi sẽ không chọc đến cô nữa, cô nhớ giữ lời hứa đấy!"

Một bên đã giải quyết xong, chắc cũng đã đến lúc mình chấn chỉnh lại cậu “ EM TRAI” này rồi. Tinh Tinh đã gọi điện cho một người lạ mặt nào đó nhờ giúp đỡ.

Bạch Kha sau khi tham gia các chương trình xong cũng đã thấm mệt, có người đưa nước cho cậu ta, cứ nghĩ là người bên đoàn nên hắn không nghi ngờ gì mà cầm lấy uống. Bỗng nhiên hắn cảm thấy mệt mỏi và thiếp đi lúc nào không hay.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play