Sau khi mặt trời mọc, nhóm của Phương Nho cũng rời khỏi khu rừng mọc đầy nấm này.
Bắt đầu từ đây, ra khỏi cánh rừng này, cậu lại phải tiếp tục bay lên cao.
Tuyết Ban nói: “Mảnh đất dưới này có ba loại thú dữ chiếm cứ. Nếu bay thấp, cỏ cây sẽ rất rậm rạp, xe bong bóng bay của chúng ta sẽ bị ảnh hưởng, lại còn dễ gặp phải thú dữ nữa. Có xảy ra nguy hiểm gì không thì khó nói trước được, nhưng chắc chắn sẽ liên lụy đến tiến độ của chúng ta. Bay trên không trung thì thuận tiện hơn một chút.”
“Bay lâu lắm không ạ?” Phương Nho hỏi.
Tuyết Ban đáp: “Khoảng nửa tháng là có thể tới khu vực trung tâm đảo, có điều lần này thời gian bay trên trời sẽ tương đối dài, ít nhất phải bay hết hai phần ba khoảng cách.”
Tuy bay trên trời sẽ hơi lạnh, nhưng Phương Nho ngẫm nghĩ một hồi, vẫn đồng ý. So với việc đi bên dưới vừa chậm vừa phải chịu lạnh, không bằng nhanh nhanh tìm được nơi cư trú, xây một cái ổ có thể chống lại gió rét.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play