Phương Nho muốn bỏ áo choàng của Tuyết Ban lên tấm ván gỗ trong bong bóng khí, Tuyết Ban nói: “Đợi một chút, chú còn muốn bỏ một số đồ vật trong ổ của chú vào nữa.”
“Để cháu lấy giúp chú.” Phương Nho bò đến trước gốc cây mà Tuyết Ban từng cư trú trước đây, lấy ra một nắm lông chim lớn...
Tuyết Ban thấy lông vũ của nó, đứng cạnh bên giải thích: “Đúng vậy, đây là lông vũ của chú, là thứ đã chứng kiến vinh quang rực rỡ cả đời của chú. Cho nên chú nhất định phải mang theo.” Rồi nó lại nhìn về một bên cánh đã trụi lủi của mình, trong lòng không khỏi cảm thấy chua xót.
Phương Nho suy nghĩ, mùa đông có thể dùng lông chim để giữ ấm, cũng không tệ lắm. Vì thế cậu đã đào hết toàn bộ lông chim trong ổ ra, rồi nhét vào bong bóng khí mà cậu đã chuẩn bị cho Tuyết Ban.
Tuyết Ban nói: “Chú biết ở khu vực trung tâm của hòn đảo có một loại thực vật, nhai nát nó rồi bôi lên người thì lông chim có thể nhanh chóng mọc ra lại. Nếu tìm thấy loại thực vật đó, hy vọng các cháu có thể hái giúp cho chú một ít.”
Vì Tuyết Ban sau khi trở về bộ tộc mới bắt đầu rụng lông, nếu không thì nó đã sớm tự mình bay đi tìm kiếm loại thực vật có tác dụng giúp lông mọc lại rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT