Cái cảm giác bị nhìn chằm chằm phía sau lưng thật sự làm con người ta sởn tóc gáy, Phương Nho có hơi xấu hổ, dù là ai bị nhìn như vậy lúc ăn cơm thì đều cảm thấy không được tự nhiên.
“Bọn cháu đang ăn bữa tối, chú có muốn ăn một chút không?” Phương Nho cuối cùng vẫn lễ phép hỏi.
“Như vậy có tiện lắm hông.” cú mèo Châu Âu cứ như là đang chờ những lời này, trong giọng nói đều đã nhảy nhót cả lên, mà trong miệng vẫn còn khách khí.
Phương Nho cũng chuẩn bị cho nó một ít đồ ăn, cảm giác như vừa rồi cậu thật sự không chịu nổi, tuy rằng so sánh như vậy có thể là hơi không lễ phép, nhưng cảm giác đối phương mang đến cho cậu giống như là, lúc mình đang ăn cơm, có một con chó nhỏ nằm lăn bên cạnh giương mắt tròn xoe nhìn mình, hy vọng mình cho nó ăn.
“Làm phiền chú nghỉ ngơi, bọn cháu cũng rất ngại, chút đồ ăn này cũng coi như là bù đắp.” Hải sản ở ven biển lần trước Phương Nho nhặt được vẫn còn rất nhiều, bởi vì có một phần không kịp phơi khô xử lý, để lâu có thể sẽ hư hỏng, chia ra một ít đồ ăn cho nó cũng không đau lòng lắm.
Cú mèo Châu Âu đến lúc ăn gì đó cũng không chui ra khỏi hốc cây, bảo Phương Nho để đống vỏ sò đã tách vỏ đến trước mặt nó, để cú mèo châu Âu mổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT