Thanh niên này thấy trên bong bóng không có cửa thì lại hỏi: “Tôi có quen một vài người của tộc ốc sên sấm sét, mọi người cũng là người của đảo Hoàn Dương à? Tôi thấy bong bóng của các anh không có cửa kìa, là do kỹ năng của chủng tộc mới vào được hay sao?”
Phương Nho lắc đầu: “Chúng tôi không phải người địa phương, là từ đảo Quảng Hải đến đây, còn về chiếc xe bay bong bóng này thì đúng là chúng tôi dùng kỹ năng dịch chuyển tức thời để ra vào bong bóng khí thật.”
Nghe vậy thì cậu ấy hơi tiếc nuối, nếu chỉ có mỗi ốc sên sấm sét mới dùng được thì không có tác dụng gì với mình thật, cậu thanh niên bày ra vẻ mặt hâm mộ: “Thật là hâm mộ, mặc dù lực tấn công của ốc sên sấm sét có hơi yếu chút, nhưng bù lại thì lực phòng thủ và chạy trốn lại rất mạnh, tôi vẫn luôn hâm mộ người bạn ốc sên sấm sét của tôi, cậu ấy còn không cần ván bay là có thể từ nhà đến trường học rồi. À đúng rồi, tôi là Tang Giác, là người của tộc thú sừng dài, tôi nên xưng hô với mọi người như thế nào đây?”
“Cậu có thể gọi tôi là Phương Nho, họ là anh em và bạn bè của tôi.” Phương Nho giới thiệu mình và đồng bọn.
Tang Giác sau khi biết cả hàng dài này đều là anh em của Phương Nho thì rất ngạc nhiên: “Nhà anh phân hoá cũng nhiều thật đó, có bí quyết nào không vậy?”
“Bí quyết? Chắc là…ăn ngon?” Phương Nho ngẫm nghĩ, cảm thấy trừ lúc đầu đồ ăn có hơi khó tìm ra thì mấy đứa nhỏ nhà cậu không bao giờ bị đói cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT